Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 466:

Chương 466:Chương 466:
Chương 466:
"Đúng thế! Ai mà chưa từng gặp qua vài thằng đàn ông khốn nạn chứ, tôi cũng chẳng yêu anh ta bao nhiêu, chỉ là bị làm cho buôn nôn mà thôi!"
Đỗ Phương Hoa lạnh giọng mở miệng, Cố Bắc Từ trái lại có chút bội phục sự bình tĩnh của cô ta.
'Lúc cô phát hiện ra tôi...
Đỗ Phương Hoa từ trên sofa ngồi dậy, nhìn Cố Bắc Từ muốn nói lại thôi, Cố Bắc Từ lập tức hiểu ý cô ta.
"Tôi và A Thiểu ở trong nhà vệ sinh nghe thấy có người hạ thuốc cô, lúc chúng tôi tới thì trong ghế lô không có bất kỳ người nào. Trước khi phát tác, chúng tôi cho cô uống thuốc sau đó thì cô tỉnh lại rồi.
Yên tâm, ba người biết chuyện hôm nay sẽ không có người nào nói ra ngoài đâu, tôi có thể dùng nhân cách để cam đoan với cô.' Cố Bắc Từ nghiêm túc nói, trên mặt Đỗ Phương Hoa lại lộ ra vẻ nghi ngờ. "Ngay đến cả chồng sắp cưới của tôi còn muốn nắm được điểm yếu của tôi, cô có cơ hội tốt như thế lại không đạp tôi một phát mà là cứu tôi, tại sao?” Thực ra Đỗ Phương Hoa là lấy thân phận minh tinh từ thời bé để bebut, nhiều năm như thế đến giờ cũng gặp quen sự đen tối dơ bẩn của giới giải trí rồi, có rất nhiêu người liên tiếp gặp tai nạn lại ít có người giúp đỡ khi gặp khó khăn, có thể thêu hoa trên gấm đều được coi là người rất có lương tâm rồi. Bây giờ cô ta là lưu lượng tiểu hoa của giới giải trí, nếu như cô ta ngã xuống, kiểu tuổi trẻ như Cố Bắc Từ này liền có thể tiến lên rồi, nếu như hôm nay Cố Bắc Từ giả vờ mắt điếc tai ngơ thì chính là người được hưởng lợi nhiều nhất. "Tại sao tôi lại phải hại cô?"
Cố Bắc Từ ngạc nhiên cười một tiếng.
"Cứu cô là lương tri của một người bình thường, cứ coi như là tôi trả lại phần nhân tình lần trước cho cô đi, về sau đôi bên không còn nợ nân gì nữa."
Cố Bắc Từ đem ly nước đặt trên bàn trà nét mặt bình tĩnh đứng dậy, Đỗ Phương Hoa ở trong cái giới này quá lâu, tính cảnh giác quá mạnh, bản thân nói như thế này ngược lại đối phương có thể yên tâm hơn chút.
"Vừa rồi dùng điện thoại của cô gọi cho người nhà của cô rồi, đoán chừng bọn họ chắc cũng sắp đến, tôi đi trước đây.
Nói xong lời này, Cố Bắc Từ quay người rời khỏi căn phòng.
Đỗ Phương Hoa nhìn bóng lưng của cô, trong lòng vô cùng phức tạp, lẽ nào trong giới giả trí thực sự có người sáng rực như vậy sao?
Xảy ra loại chuyện như thế này, Cố Bắc Từ cũng không còn tâm tư đi nhảy disco nữa, A Thiểu lái xe đưa cô về ký túc xá.
"Thật không ngờ tới Đỗ Phương Hoa cũng gặp phải chuyện buôn nôn như thế, tên chồng sắp cưới kia thực sự không phải thứ tốt đẹp gì!"
Trên đường, A Thiểu vừa lái xe vừa cảm khái.
"Nhà nào cũng từng gặp chuyện không đáng nhớ, chuyện này đừng nói với bất kỳ ai."
Nét mặt Cố Bắc Từ nghiêm túc dặn dò nói.
"Hiểu rồi, chúng ta cũng không phải loại người đó."
A Thiểu nói lời này ngược lại Cố Bắc Từ lại tin.
"Đúng rồi, bộ Đêm mộng giữa mùa hạ kia của chị, em trở về sắp xếp lại cho chị nhé..."
Cố Bắc Từ đột nhiên nhớ tới chuyện quan trọng này, cái váy này đối với cô mà nói có ý nghĩa vô cùng quan trọng, phải cất giữ cẩn thận.
"Biết mà biết mà, đã cẩn thận từng li từng tí đem hoa tươi bỏ ra rồi, đặc biệt chuẩn bị một gian phòng để treo lên. Dù sao cũng là một phần lễ lớn mà Hoắc tổng của chúng ta tặng mài"
A Thiểu cố ý kéo dài âm thanh cười nhạo nói.
Cố Bắc Từ chẳng buồn để ý cô ấy, lật wechat của đại ma vương ra nhắn tin cho anh.
[Tiểu Bắc: Triệt ca ca, cảm ơn bộ váy của anh nhé, thật sự đã giúp em một việc rất lớn!]
Mặc dù đã là đêm khuya nhưng Cố Bắc Từ đợi không tới vài giây đã nhận được câu trả lời của người đàn ông. [Đại ma vương: Thích không?]
Cố Bắc Từ đặc biệt tìm một cái nhãn dán cực kì thích gửi qua.
Phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị, người đàn ông buông điện thoại xuống, khóe miệng mờ ảo có đôi chút ý cười.
"Lão đại, Thư Tĩnh ở bên Châu Phi gặp phải một chút rắc rối, sợ là chuyện này vẫn phải cần anh tự mình đi một chuyến mới được."
Bên cạnh bàn làm việc, Hạng Hằng cầm iPad, sắc mặt ngưng trọng.
"Không được, tôi không đồng ý để lão đại qua đó!"
Diệp Khản có có lúc mặt mày nghiêm chỉnh, giọng nói cũng vô cùng nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận