Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 87:

Chương 87:Chương 87:
Chương 87:
Ý định ban đầu của cô là mỉa mai Tưởng Ngọc Đường để cho anh ta nhớ rõ sự tôn tại của mình, không ngờ Tưởng Ngọc Đường lại nhìn chằm chằm cô với ánh mắt u ám.
'Là em sao? Em cũng là người phụ nữ sẽ thay lòng đổi dạ với anh sao?"
Sau khi bị Cố Bắc Từ kích động, Tưởng Ngọc Đường vô cùng nhạy cảm.
Trong lòng Hứa Vận Nhi run lên, lập tức nước mắt trong hốc trực trào ra, tỏ vẻ tủi thân nói.
"Làm sao có thể chứ! Bất luận thế nào, em đều mãi mãi ở bên cạnh anhI Vì anh, em đã âm thầm chịu đựng nhìn anh với Cố Bắc Từ tán tỉnh ve vấn nhau, anh đều quên hết rôi sao?"
"Anh xin lỗi, Vận Nhi, trách anh không phải người, anh chỉ là quá tức giận thôi, em đừng khóc! Đều là lỗi của anhI" Vài giọt nước mắt muốn rơi mà không rơi được của Hứa Vận Nhi, ngay lập tức khiến cho Tưởng Ngọc Đường xua tan mọi nghi ngờ, thậm chí trong lòng còn tràn đầy cảm giác tội lỗi dỗ dành Hứa Vận Nhi.
"Anh biết em tốt là được rồi. Hãy đợi đi, anh oan ức như vậy, em nhất định sẽ không để cho Cố Bắc Từ yên đâu!
Em đã nặc danh gửi ảnh và video vừa rồi của hai người cho Hoắc Tư Triệt rồi!"
Đáy mắt của Hứa Vận Nhi hiện lên một tia tàn nhẫn.
"Nhưng mà... lần trước chúng ta đã dùng cách này rồi, lần này liệu nó có hiệu quả không?"
Tưởng Ngọc Đường có chút do dự hỏi.
"Đương nhiên có hiệu quả, người đàn ông như Hoắc Tư Triệt tuyệt đối sẽ không cho phép đồ vật của mình bị người khác đụng vào. Anh ta nhất định sẽ nổi giận thôi!"
Hứa Vận Nhi rất chắc chắn nói, sự thật quả nhiên cũng không vượt quá mong đợi của cô ta.
Tại chi nhánh Hoắc thị ở Bắc bán câu, mọi người đang có cuộc họp vui vẻ ôn hoà với Hoắc Tư Triệt, đột nhiên điện thoại của Hoắc Tư Triệt sáng lên.
Mí mắt Chiến Anh bên cạnh phát hiện, đây không phải là tài khoản ẩn danh lần trước đã gửi ảnh của Cố Bắc Từ và Tưởng Ngọc Đường cho ông chủ saol
Anh vẫn còn nhớ lần trước chính tài khoản ẩn danh này đã gửi tin nhắn tới, làm cho ông chủ nổi giận chạy tới trường học chặn đường Cố Bắc Từ.
Chiến Anh vẫn còn đang suy nghĩ, Hoắc Tư Triệt đã mở điện thoại lên, bên trong tin nhắn hiện lên mấy tấm ảnh, mỗi tấm đều là hình ảnh Cố Bắc Từ bị Tưởng Ngọc Đường ôm trong tay, mặc dù cách một khoảng rất xa không nhìn rõ biểu cảm trên mặt của hai người nhưng cũng đủ để chứng minh hai người một anh một tôi, tràn đây thân mật!
Đôi mắt sâu thẳm của Hoắc Tư Triệt trong nháy mắt trở nên âm u lạnh lẽo, sát khí vô hình toả ra khiến tất cả mọi người trong phòng họp đều run lên, đến cả Diệp Khản cũng không dám thở mạnh.
Chết tiệt! Cố Bắc Từ lại làm ra cái chuyện lớn gì vậy?
Chiến Anh ngồi gần nhất sợ đến mức sau lưng liên chảy ra một lớp mồ hôi lạnh.
Ông chủ bây giờ giống như là diêm vương dưới địa ngục vậy, trong giây lát liên có thể xé xác anh ta ral
"Chiến Anh! Bây giờ cậu lập tức đến trường đưa cô ấy về đây." Người đàn ông mở miệng với giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị, từng chữ từng chữ đều khiến cho người khác kinh hồn bạt víal
Chiến Anh ở đáy lòng không nhịn được cho Cố Bắc Từ điểm sáp, anh cẩn thận mở miệng hỏi.
"Ông chủ, sau khi đưa về thì sao?"
"Nhết lại."
Nhốt ở phòng ngủ Phượng Hoàng, vĩnh viễn... không được ra ngoài...
"Vâng, ông chủ!"
Chiến Anh nhận lệnh, xoay người đi ra ngoài, mệnh lệnh của ông chủ, anh ta chỉ có thể kính trọng vô điều kiện.
Cố Bắc Từ, lần này là cô tự mình tìm đến chỗ chết, cô tưởng rằng ông chủ ra nước ngoài rồi, thì cô có thể muốn làm gì thì làm, rồi đi gặp thằng khốn Tưởng Ngọc Đường kia sao?
Đột nhiên, điện thoại đang để trên bàn của Hoắc Tư Triệt bỗng kêu lên, tiếng chuông kêu vô cùng dồn dập.
Anh liếc mắt xuống, hiển thị người gọi... cục cưng bảo bối Tiểu Bắc siêu đáng yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận