Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1036:

Chương 1036:Chương 1036:
Chương 1036:
"Xin lỗi, anh hối hận rồi."
Nhưng mà lời xin lỗi này, không nói ở trước mặt Cố Bắc Từ, chung quy cũng chẳng có bất cứ tác dụng gì.
Cố Bắc Từ nổi giận đùng đùng trở về phòng làm việc của mình, vừa nhìn đã thấy chậu hoa nhỏ có kiểu dáng giống y hệt ở trên bàn làm việc, cô phản ứng theo bản năng câm chậu hoa nhỏ lên muốn đập mạnh xuống đất...
Nhưng lúc thật sự muốn ném xuống, cô lại không nỡ nữa. Cuối cùng chậu hoa bị giơ lên cao rốt cuộc vẫn là được nhẹ nhàng đặt xuống.
"Hoắc Tư Triệt, em thật sự bị anh làm cho tức chết rồi!"
Cố Bắc Từ tức giận giậm chân, nằm bò ở trên bàn liền rất muốn khóc.
Lúc này, hệ thống máy tính nội bộ của công ty chuyển đến một tin nhắn, là Đỗ Thư Tĩnh cố ý gửi qua.
[Cố Bắc Từ, mau rời khỏi Hoắc Tư Triệt đi, các người đã không còn duyên phận nữa rồi, đừng lại miễn cưỡng nữa. ]
Cố Bắc Từ chán ghét trực tiếp tắt máy tính đi, bây giờ cô ghét nhất bốn chữ này, chính là đừng có miễn cưỡng!
Về sau cả một buổi chiều, cô vô tri vô giác không biết làm cái gì, cũng không đợi được lời xin lỗi của đại ma vương, tâm trạng uất ức lan tràn được tích lũy, mãi cho đến tận thời gian tan làm, khiến cô bùng nổ tan vỡ.
Vừa đến giờ tan làm, cô lập tức quẹt thẻ rời đi, giờ tan tâm cây cầu vượt bị chen kín, cô vậy mà lại trực tiếp lái Ferrari với tốc độ của máy bay. Bầu trời đổ xuống trận trưa mù mịt, giống hệt như tâm tình hỏng bét của con người.
Một cái đèn xanh đèn đỏ cuối cùng ở giao lộ, cô vẫn là bị đèn đỏ chặn lại, tất cả hết thảy giống như đều không nhẫn nại, tại sao cô cố gắng như thế rồi, anh vẫn không tin tưởng cô?
"Đồ tôi! Đồ tôi! Em sẽ không lại cần anh nữa"
Trái tim Cố Bắc Từ co rút từng trận từng trận đau nhói, chỉ có trên đường không ai để ý tới cô, cô mới dám dùng sức đập vô lăng trút hết cảm xúc ra, nước mắt nước mắt rơi xuống như trân châu, cô ở trong mưa khóc tới rối tinh rối mù.
Tập đoàn Hoắc thị, phòng làm việc của cô, bởi vì vội vã rời đi mà máy tính bị Cố Bắc Từ quên mất, màn hình vẫn đang sáng, lúc này thông báo tin nhắn đang không ngừng sáng lên.
[Hoắc Tư Triệt xin kết nối cuộc gọi thoại với bạn. |
Thông báo tin nhắn kia sáng đủ một tiếng, cuối cùng vấn là tối xuống.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc trên tâng cao nhất.
Hoắc Tư Triệt nhìn chằm chằm hệ thống nhân sự, trong quy trình xin nghỉ mới nhất, bất ngờ viết tên của Cố Bắc Từ.
Ngoài cửa sổ, mưa to như trút nước.
Cố Bắc Từ không biết bản thân làm thế nào để về được đến nhà, bây giờ cô chỉ muốn uống tới say khướt như bùn, sau đó vứt mình lên trên giường, ngày mai có xảy ra chuyện gì cô đều không muốn quan tâm, không muốn để ý nữa.
Nhưng cô kéo mở tủ lạnh tủ rượu ra, bên trong đột nhiên trống rỗng, chẳng còn dư lại gì, ngoại trừ một ít mì và một tờ giấy nhớ.
Cố Bắc Từ xác định, cô tuyệt đối không không viết giấy nhớ gì đó ở trong †Ủ rượu.
Cô nhẹ nhàng cầm tờ giấy nhớ lên gần sát để xem.
[Đừng lại uống rượu nữa, ăn chút kem ly đi, tâm trạng sẽ tốt lên chút. |
Nét mực trên giấy nhớ thậm chí còn chưa kịp khô, rõ ràng là không lâu trước mới đặt vào trong. Giọng điệu nói chuyện kia thậm chí còn có chút cẩn thận dè dặt, làm trong đầu cô đột nhiên hiện ra gương mặt của anh hai.
Rõ ràng ở bên ngoài làm trời làm đất, cũng là bá chủ mà không ai dám đụng của Đế Kinh, nhưng ở trước mặt cô ngay cả lớn tiếng nói chuyện cũng đều căng thẳng.
Mắt cô lại ướt rồi, ngón tay chậm rãi nhẹ xoa nét chữ. Mặc dù nhìn có vẻ là nét bút lạ, nhưng ở một vài hình dáng, độ mạnh nhẹ của ngòi bút mà thấy thì thật là giống y hệt với nét bút của anh hai.
Bỗng nhiên tâm trạng không còn tệ như thế nữa, cũng không muốn lại uống rượu nữa.
Cố Bắc Từ hít hít nước mũi, cô phải ngoan ngoãn nghe lời, con gái thì uống rượu cái gì, ăn kem không thơm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận