Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 255:

Chương 255:Chương 255:
Chương 255:
"Cho nên cách thức trước đây đã không còn có tác dụng nữa, sau này chúng ta thật sự phải cẩn thận với cô ta.
Hứa Vận Nhi ánh mắt u ám chậm rãi mở miệng.
"Cố Bắc Từ, cô làm tôi thảm hại như vậy, làm sao tôi có thể để yên cho cô được chứ?”...
"Hắt xì! Hắt xì!"
Cố Bắc Từ hắt hơi liên tục.
Cô vừa rút khăn giấy ra lau mũi, vừa phiên muộn thắc mắc.
"Quái lạ, mình cũng không có triệu chứng cảm cúm, sao gân đây cứ hắt hơi suốt ngày thế nhỉ!"
Bởi vì hôm nay là ngày làm việc, Cố Bắc Từ sợ Đại Ma Vương lo lắng, cho nên nhanh chóng quay trở lại Phượng Hoàng. Tuy nhiên khi về đến nơi thì Đại ma vương lại gửi đến một tin nhắn, nói rằng ở tập đoàn có chuyện, có thể buổi tối cũng không về nhà, vì vậy không cần chờ anh về ăn cơm tối.
Cố Bắc Từ liên tự ăn cơm một mình, sau đó nằm trên giường tập làm quen với kịch bản mới, nói chung hôm nay cô hết sức hả hê, trong chốc lát đã chìm vào giấc ngủ với tâm trạng vô cùng thoải mái.
Nhưng mà vốn dĩ không phải là người đang có tâm trạng tốt thì sẽ gặp được giấc mơ đẹp sao? Vậy tại sao cô lại rơi vào cơn ác mộng kinh hoàng đến mức này?
Trong giấc mơ, cô thấy mình dường như đang ở trong một căn phòng vừa trắng tinh trắng toát vừa chật chội nhỏ hẹp, ngoại trừ ánh đèn ảm đạm mờ nhạt trên trân nhà, xung quanh đều là bốn bức tường gió thổi không lọt qua, không có bất kỳ nguồn sáng tự nhiên nào, thật giống như đang ngôi trong tù vậy.
Có lẽ... cô thực sự đang ở trong tùi
Cố Bắc Từ cố gắng đứng dậy, song lại phát hiện ra mình đang nằm bên trong một cái hộp bằng thủy tinh, gân giống như một chiếc quan tài, tay chân đều bị trói chặt trên giường, hoàn toàn không thể động đậy chút nào!
Cô muốn mở miệng kêu cứu, nhưng nhận ra cổ họng mình thậm chí còn không thể phát ra âm thanh.
"Lão đại! Tại sao anh phải cứu cô ta? Cô ta vốn dĩ đâu có trái tim!"
"Còn không bằng anh cứ để mặc cho cô ta chết rũ trong tù! Anh nhìn đi cô ta vốn cũng đâu muốn quay về!"
"Cố Bắc Từ! Cô trả thù xong xuôi rồi! Cô vẫn chưa bằng lòng về điều gì, sao cô vẫn chưa chịu tỉnh ngộ?”
Tại sao giọng nói này lại quen thuộc đến vậy? Hình như là... giọng Diệp Khản? Tại sao trong mơ Diệp Khản lại tức giận như vậy? Có phải Diệp Khản đang mắng mình không? Cái gì quay về?
Cố Bắc Từ còn chưa hình dung ra, đột nhiên hình ảnh di chuyển, trước mắt cô tối sâm một mảng, giơ bàn tay lên cũng không thấy rõ năm ngón, cô cứ thế không ngừng chạy về phía trước, luôn cảm thấy sau lưng có một mối nguy hiểm vô hình rình rập, càng ngày càng đến gần!
Đột nhiên một tia sáng rơi xuống trước mắt cô, cô nghĩ đó là lối thoát an toàn, vì vậy liều mạng chạy thẳng về phía chùm ánh sáng, nhưng lại có một bóng người cao lớn ngược sáng xuất hiện, càng ngày càng hiện ra rõ ràng!
Là Hoắc Tư Triệt!
Cố Bắc Từ vui mừng khôn xiết, dẫu vậy đang định lao đến thì bắt gặp đôi mắt không chút hơi ấm con người, cùng khuôn mặt lạnh lùng như băng không sao thấu được cảm xúc của người đàn ông kia.
Không! Đây không phải Hoắc Tư Triệt ở kiếp này, đây là con quái vật ở kiếp trước... là quái vật!
Cố Bắc Từ lập tức hoảng sợ, mồ hôi lạnh túa ra khắp người! Lùi vê phía sau từng bước từng bước một.
"Tiểu Bắc, em có trốn cũng không thoát được đâu!"
Người đàn ông không ngừng tiến đến gần, lặp đi lặp lại câu nói đã khiến cô gặp ác mộng cả đời!
"Không! Hoắc Tư Triệt! Đừng đến đây! Đừng đến đây!"
Cố Bắc Từ sợ hãi lớn tiếng hét lên chói tai, vùng vẫy dữ dội, cuối cùng thoát khỏi cơn ác mộng, mở mắt ra...
Mà đúng lúc này, khuôn mặt lạnh như băng của Hoắc Tư Triệt lại đột nhiên xuất hiện trước mặt côi "Đừng đến đây!"
Cố Bắc Từ trong giây lát không phân biệt được đâu là mơ đâu là thực, theo bản năng co rúm người lại, đồng tử kịch liệt run rẩy vì sợ hãi, nhìn vào đôi mắt của Hoắc Tư Triệt, cũng giống như đang nhìn vào một con quái vật.
"À... đây mới là lời thật lòng của em?"
Trước phản ứng của cô, sắc mặt người đàn ông giăng đầy mây mù đen kịt, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo như vực thảm không đáy, không khí chết chóc vô hình tàn phá khắp căn phòng, cảm giác áp bức mạnh mẽ đến mức trong nháy mắt oxy cũng đều bốc hơi hết, khiến người ta ngay cả hít thở cũng cảm thấy khó khăn, giống như đang ở địa ngục trần gian...
Bạn cần đăng nhập để bình luận