Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 813:

Chương 813:Chương 813:
Chương 813:
Cô ta không biết loại thuốc mà người phụ nữ bí ẩn kia đưa cho có tác dụng gì, nhưng cô ta nhớ rằng lúc trước khi Cố Bắc Từ còn là phế nhân, Hoắc Tư Triệt đã có tình yêu sâu đậm với Cố Bắc Từ rồi.
Cho nên cô ta phải thêm một loại thuốc mạnh, Hoắc Tư Triệt, em muốn xem xem, Cố Bắc Từ biến thành một kẻ hạ tiện không bằng kỹ nữ trước con mắt của bao nhiêu người như vậy, anh còn có thể yêu cô ta như trước nữa không?
"Chị, chị còn chưa nói với em chị định làm như thế nào nữa?"
Khương Mẫn ngơ ngác hỏi.
"Đương nhiên cách nguy hiểm nhất là cách an toàn nhất rồi”
Khương Viện cong môi nở một nụ cười độc ác, cô ta đang định đi về phía Cố Bắc Từ thì Dương Tu Văn cầm ly rượu đi tới.
"Viện Viện, em muốn làm gì vậy?"
Tối nay, trong lòng anh ta luôn có linh cảm không tốt, theo bản năng vô thức chặn đường Khương Viện lại.
Trong lòng Khương Viện cau có nhưng vẫn nở nụ cười trên khuôn mặt.
“Anh Tu Văn, trước đây em đã gây ra bao nhiêu họa rồi, tiếng tăm không tốt, hại anh cũng bị liên lụy theo, bây giờ em định nhân cơ hội này để xin lỗi Cố Bắc Từ, có thể cứu vãn được chút nào hay chút đó.
Nghe thấy những lời này, Dương Tu Văn kinh ngạc nheo mày, thái độ của Khương Viện có thể thay đổi nhiêu như vậy sao?
"Chúng ta đã là vợ chồng rồi. Nhìn anh vất vả như vậy, em cũng không nhẫn tâm. Trước đây đều do em quá ngang bướng rồi!" Khương Viện đã dùng kỹ năng diễn xuất để đời của mình để lừa Dương Tu Văn.
Nhìn thấy cô ta chân thành như vậy, Dương Tu Văn vô cùng sửng sốt, thậm chí anh ta cảm thấy bao năm vất vả của mình cuối cùng cũng được đền đáp rồi. Nhưng anh ta không biết rằng mọi chuyện chẳng qua chỉ là giả dối, Khương Mẫn bịa đặt ra để đạt được mục đích của mình mà thôi.
"Được, nhưng mà anh không thể để em một mình đi xin lỗi được, để anh đi cùng em. Lỡ như Cố Bắc Từ nhất quyết không chịu tha cho thì đã có anh gánh đỡ.
Dương Tu Văn âu yếm ôm eo Khương Viện và đi cùng cô ta.
Khương Viện thoáng chớp chớp mắt, ngẩn ra vài giây, sau mới chột dạ nói.
"Cảm ơn anh."
Giây phút ấy, trong lòng cô ta thoáng vụt qua một chút không nhẫn tâm, nhưng chỉ trong thoáng chốc sự hận thù lại vây bủa lấy đầu óc cô ta.
"Chồng em rồi mà còn nói cảm ơn cái gì nữa, đi thôi!"
Trước mặt Khương Viện, Dương Tu Văn nở một nụ cười hồn nhiên thật thà, cùng cô ta bước đến chỗ đoàn làm phim “Lang Gia truyện.
"Cố Bắc Từt"
Câu nói của Khương Viện đã phá vỡ bầu không khí hòa thuận và vui vẻ của cả đoàn phim.
“Cô có chuyện gì?”
Phí Minh và Lục Tinh Di chặn lại phía trước Cố Bắc Từ theo bản năng, làm tư thế như để che chở, bảo vệ cho cô. Những người khác trong đoàn làm phim cũng nhìn chằm chằm Khương Viện đầy cảnh giác, đứng phía sau Cố Bắc Từ để hỗ trợ cho cô.
"Mọi người đừng hiểu nhầm, hôm nay tôi và Khương Viện đến là để nói lời xin lỗi một cách chân thành nhất"
Hiếm khi thấy Dương Tu Văn hạ mình như vậy, lời nói đầy lịch sự, khách sáo.
"Khi trước vì chúng ta có chút hiểu lâm nên đã gây ra không ít xung đột và mâu thuẫn, bây giờ ngẫm nghĩ lại, đều là do tôi và Khương Viện không đúng."
"Đúng vậy, hôm nay ly rượu này là tôi đặc biệt muốn tạ lỗi với cô, trước đây là do tôi nghĩ quá nhiều, đã làm nhiều chuyện sai trái, tôi không mong cô sẽ tha thứ, chỉ hy vọng cô có thể cho tôi có một cơ hội được tạ lỗi!"
Khương Viện tiếp lời của Dương Tu Văn, ngữ khí đặc biệt chân thành, dáng vẻ cũng hạ thấp xuống.
Lúc nói chuyện, cô ta cố ý cất cao giọng khiến cho những người chung quanh nghe thấy đều quay qua nhìn.
Trong tình huống này, nếu Cố Bắc Từ thẳng thừng từ chối, chuyện này truyền ra ngoài thì cô trở thành không phải rồi.
Cô chỉ còn cách cho Khương Viện một cơ hội tạ lỗi.
"Thôi được!"
Cố Bắc Từ ra hiệu cho Lục Tinh Di và Phí Minh tránh đường, câm lấy ly sâm panh từ tay trái của Khương Viện và ngửa đầu uống cạn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận