Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 234:

Chương 234:Chương 234:
Chương 234:
"Vu Cốt"
Tư Thần vừa nhìn thấy Vu Cố thì nụ cười trên mặt lập tức phóng đại.
"Tư Thân! Tôi thực không ngờ cô lại là loại người vô liêm sỉ như thết"
Sắc mặt Vu Cố tái mét, bước nhanh tới trước mặt Tư Thần hung dữ mắng chửi, cậu ta thậm chí còn hận không thể cho cô ấy một cái tát!
"Tại sao anh lại nói em như thế? Rốt cuộc em đã làm gì sai?"
Nụ cười trên mặt Tư Thân chớp mắt liên dừng lại, buôn bã nhìn cậu ta.
"Tra nam! Cậu phát điên cái gì? Buổi sáng thì làm phiền chị họ tôi, buổi chiều lại tới chút giận lên Tư Thần?!"
Cố Bắc Từ mặt không đổi sắc chắn ở phía trước Tư Thần, cô nâng âm thanh to hết sức. Lúc này đang là giờ tan học, người qua kẻ lại, rất nhiều học sinh nghe thấy âm thanh đều vô tình cố ý mà dừng bước chân, nhìn về phía bên này.
"Lại là cô, con bà tám này, liên quan gì đến cô hả? Cút sang một bên!"
Vu Cố dường như tức tới điên rồi, nắm lấy bả vai Cố Bắc Từ hung ác đẩy cô sang một bên.
Cố Bắc Từ nhất thời không phát hiện, cả người loạng choạng ngã sang bên. Cô dùng sức giơ tay chống xuống mặt đất mới không làm mặt đập thẳng xuống đất.
"A Từi"
Tư Thần bị dọa sợ chết khiếp, vội vàng chạy lên phía trước đỡ Cố Bắc Từ dậy.
'A Từ, cậu không sao chứ?"
"Không sao, á...
Cố Bắc Từ vừa nói xong tay đã bị Tư Thần đụng vào đau đến nhe răng trợn mắt. Tư Thần nhanh chóng lật tay cô ra, chỉ nhìn thấy trong lòng bàn tay toàn là tơ máu và bụi đất.
Một cơn giận dữ bốc lên trong lòng Tư Thần.
"Vu Cốt Anh làm gì vậy? A Từ là bạn thân nhất của em, cho dù anh không thích cậu ấy thì cũng không thể đánh người tal"
"Hừ! Tôi căn bản không hề đánh cô ta, rõ ràng là tự cô ta đứng không vững mới bị ngã thôi!"
Vu Cố lạnh lùng mở miệng, ánh mắt hung ác nhìn Tư Thân giống như đang nhìn kẻ thù.
"Tư Thần, tôi thật không nghĩ tới cô lại là một người nham hiểm như thế, lại có thể đăng bài bôi nhọ Vận Nhi trên diễn đàn của trường, bây giờ mục đích của cô đã đạt được rồi, Vận Nhi vì cô mà đã trở thành trò cười của toàn trường! Cô hài lòng rôi chứ?!"
"Bài viết gì chứ? Em căn bản không hê đăng bài viết nào như thế cả. Vu Cố, anh hiểu lầm em rồi, em thực sự không có."
Tư Thần đầy mặt mơ hồ không hiểu gì, cô vội vã lấy điện thoại ra muốn cho Vu Cố xem.
"Anh xem, đến cả tài khoản trên diễn đàn trường mà em cũng không có.'
Cố Bắc Từ thật sự không nhìn tiếp được nữa, cô để Lộ Tiểu Tang đăng bài vạch trân bộ mặt thật của Vu Cố chứ không phải vì để Tư Thần chịu tổn thương đâu.
"Vu Cố! Bài viết không phải Tư Thần đăng, cả ngày hôm nay tôi đêu ở cùng Tư Thần, tôi có thể làm chứng cho cô ấy"
"Hừ! Cô làm chứng? Cô cho rằng mình là người tốt sao?"
Vu Cố cười khinh thường, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Tư Thần.
"Tư Thần, cuối cùng cô cũng bộc lộ bản chất thật rôi phải không? Mắt thấy sắp kết hôn với tôi rôi liên dùng loại thủ đoạn bỉ ổi này để báo thù Vận Nhi?"
"Không có, em thực sự không có, em căn bản không cần phải làm như thết"
Tư Thân không ngừng lắc đầu, chỉ sợ giờ phút này cô ấy cũng không oán trách Vu Cố mà chỉ một mực cho rằng cậu ta bị che mờ mắt rồi, một lòng muốn để cậu ta nhìn rõ sự thật.
"Đừng có giả vờ giả vịt nữa! Tư Thần! Nói thật cho cô biết, cô khiến tôi cảm thấy chán ghét! Tôi đã uất ức bản thân để kết hôn với cô rồi, tại sao cô vẫn không thể buông tha cho Vận Nhi!"
Vu Cố chán ghét chửi ầm lên, lúc này bốn phía toàn là người vây xem, không ít người đều lấy điện thoại ra quay video.
Nước mắt của Tư Thần một giây liên rơi xuống, cô ấy chưa từng phải chịu đựng như thế này bao giờ, một tấm lòng thành lại bị Vu Cố trơi đùa như vậy, tàn nhẫn vứt xuống dưới đất còn giãẫm thêm vài nhát chân, trái tim vỡ vụn đau tới không chịu nổi!
"Hoá ra trong mắt anh, kết hôn với tôi là uất ức anh à. Anh là bị ép kết hôn với tôi sao?”
"Tôi thực sự ngu ngốc! Anh trái một câu, phải một câu đều không thể rời Hứa Vận Nhi, căn bản sẽ không chịu nghe tôi giải thích, tôi còn cho rằng anh từng yêu tôi cơ đấy! Hừ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận