Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 298:

Chương 298:Chương 298:
Chương 298:
Sắc mặt của Hứa Vận Nhi sắc mặt cực kỳ khó coi, cô ta ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cố Bắc Từ, thấy sau một giấc ngủ làn da Cố Bắc Từ căng mềm trắng nõn, độ thiện cảm của thiếu nữ tăng vọt, mà cô ta thì cả đêm không ngủ trông chẳng khác nào lão vu bà vậy, trong lòng không khỏi tức giận.
"Chị nghĩ là ba người chúng ta ở chung một phòng vẫn là có hơi bất tiện, không định quấy rây các em nữa."
"Ồ, vậy thì tùy chị vậy."
Cố Bắc Từ không chút để ý nói, vừa hay lúc này A Thiểu từ trong phòng vệ sinh đi ra, trông thấy bản mặt của Hứa Vận Nhi sợ tới mức lùi ra sau một bước, hô to một tiếng.
"Má ơi, Hứa tiểu thư, sao trông cô lại tiều tụy như vậy, đêm qua chẳng lẽ không ngủ đủ sao?” “Tôi...
Hứa Vận Nhi trông thấy A Thiểu lập tức nghẹn một bụng lửa giận, nếu như không phải do đứa trợ lý này ngủ ngáy âm ầm thì buổi tối cô ta ngủ cũng chả đến nỗi nào!
'A Từi Chị đi trước!"
Hứa Vận Nhi tức giận tới mức cũng không muốn nói gì với người trợ lý này, kéo rương hành lý rời đi.
Cửa vang là lên âm thanh "Phanh'” một tiếng, để lại Cố Bắc Từ và A Thiểu bốn mắt nhìn nhau, sau đó một trận cười lớn liền vang lên.
Buổi sáng vào tổ trang điểm, Cố Bắc Từ vừa mới đi vào liên nghe thấy chuyên viên trang điểm lạnh mặt oán giận.
"Hứa Vận Nhi, rõ ràng hôm nay suất diễn nhiều như vậy, cô cũng không biết một chút cách cơ bản để bảo quản làn da sao? Cô xem da mặt cô khô tới mức nào, muốn để tôi trang điểm lên kiểu gì đây? Còn có hai cái quâầng thâm mắt to đùng này nữa, tôi đã phải dùng ba tâng phấn nền để che lại rồi đó! Cô nói xem, đôi mắt đầy tơ máu này thì tôi phải làm kiểu gì đây?"
"Thật xin lỗi, chị Trương, đêm qua em bị mất ngủ, lần sau nhất định chú ý."
Hứa Vận Nhi chỉ có thể ra vẻ đáng thương, thật cẩn thận nói lời xin lỗi với chị Trương, trong lòng nghẹn tới mức muốn mệnh.
"Được rồi, tôi đã dùng hết khả năng của mình rồi, cô tự câu phúc đi."
Chị Trương thu hồi đồ lại, vừa hay trông thấy Cố Bắc Từ vừa mới tiến vào, ánh mắt lập tức sáng ngời.
"A Từi Lại đây chị trang điểm cho em nào!"
"Được ạ.
Cố Bắc Từ tản bộ đi tới bên cạnh ngồi xuống, chuyên viên trang điểm là chị Trương đây lập tức lòng tràn đây vui mừng cầm đồ lên, một bên vừa tẩy trang một bên vừa cảm khái.
"Chị rất thích trang điểm cho em nhé, làn da tốt tới mức nên chị có làm như thế nào cũng không thất bại được."
Hứa Vận Nhi vừa nghe thấy những lời này liền cảm thấy cực kỳ chói tai, cô ta chậm rãi nhìn vê phía gương trang điểm đối diện, thấy Cố Bắc Từ tinh xảo giống như búp bê Tây Dương cao cấp phiên bản giới hạng, mà cô ta... trông chẳng khác nào lại thú bông kém chất lượng từ mấy nhà xưởng bán sỉ chui ra.
Bàn tay để trên đùi Hứa Vận Nhi siết chặt lại, móng tay nghiến vào da thịt tới mức đau đớn, như vậy mới có thể khiến cho cô ta nhớ thật kỹ giờ khắc nhục nhã này, Cố Bắc Từ, mày chờ xem, một ngày nào đó, tao sẽ đòi lại mày cả vốn lẫn lời!
"Hứa Vận Nhi! Lập tức chuẩn bị đóng phim!" Lúc này nhân viên công tác hô to một tiếng về phía phòng làm việc, Hứa Vận Nhi vội vàng đứng lên, chẳng khác gì muốn chạy trốn khỏi phòng hóa trang.
Chị Trương trông thấy cô ta đi rồi, lúc này mới buông lời phàn nàn với Cố Bắc Từ, trên mặt lộ ra rõ vẻ chán ghét.
"Cô chị họ này của em nên học tập em một chút thì tốt!"
Cố Bắc Từ cười lãnh đạm, không có trả lời lại.
Sau khi trang điểm xong, Cố Bắc Từ nói cảm ơn với chị Trương, sau đó liền đi ra bên ngoài, A Thiểu nhân lúc không có ai, lập tức nhỏ giọng mà thì thâm với cô.
"Xem ra Hứa Vận Nhi tiêu tốn nhiều đồ ăn vặt ở đoàn phim như vậy cũng không khiến người ta vừa mắt hơn nhỉ?"
"Muốn đạt được sự tán thành của người khác thì phải dựa vào thực lực cùng sự chân thành.
Cố Bắc Từ nói đầy sâu xa, hai người đi vào chỗ quay, vừa hay trông thấy Hứa Vận Nhi bị Lý Nhạc An mắng tới mức máu chó phun đầy đầu.
"Hứa Vận Nhi! Cô làm sao vậy hải Trong kịch bản cô cũng là một hoa khôi đấy, không phải là hầu gái! Gương mặt này của cô rốt cuộc là có chuyện gì đấy? Đêm qua dán phân sao?!"
Lý Nhạc An vừa giận, mắng chửi người liền có thể nói bất cứ lời thô tục nào.
Hứa Vận Nhi một bụng đầy uất ức, cũng chỉ có thể nghẹn lại.
Cố Bắc Từ hơi hơi lắc đầu, đây là điển hình cho câu ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận