Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1150:

Chương 1150:Chương 1150:
Chương 1150:
Chị Hồng nghiêm túc trả lời, những câu mà cô ấy nói còn có thâm ý.
Chuyện của Đỗ Thư Tĩnh, Quốc An cũng không truy cứu tâm tư của Cố Bắc Từ nữa.
"Tôi hiểu."
Cố Bắc Từ nhìn chị Hồng, nghiêm túc gật đầu.
"Được rồi, phía sau án lớn này của Đỗ Thư Tĩnh còn có rất nhiều việc đợi tôi giải quyết, thấy cô không có việc gì, vậy tôi trở vê trước đây."
"Được."
Cố Bắc Từ nhìn sang phía anh cả, anh cả lập tức hiểu ý, thay cô tiễn chị Hồng ra ngoài.
"Đưa tay ra đây!
Lúc này, sắc mắt của bác sĩ Dịch Đăng sa sầm xuống, bĩu môi, cố ý dùng ánh mắt hẳn học trừng Cố Bắc Từ.
Anh hai ở bên cạnh lập tức không VUI.
"Bác sĩ, anh khám bệnh cho em gái tôi như vậy sao? Biết rõ tim của em gái tôi không tốt, anh làm gì mà doạ nạt em ấy vậy!"
"Tim cô ấy không tốt là do tôi doạ nạt sao? Đó là do cô ấy tự mình làm khổ mình, trực tiếp nhảy xuống từ tâng 5, cô cho rằng mình là siêu sao hành động hay là cao thủ võ lâm vậy?!"
"Được rồi được rồi, đều là lỗi của em... anh hai anh đừng nói nữa.'
Cố Bắc Từ lập tức ngoan ngoãn làm theo, ngữ khí còn có chút nịnh nọt nhìn bác sĩ Dịch Đăng, cô cẩn thận từng li từng tí mở miệng hỏi.
"Bác sĩ Dịch Đăng, vậy Triệt ca ca khi nào thì có thể tỉnh lại?"
"Sang năm sau cũng không tỉnh lại đâu! Bác sĩ Dịch Đăng lạnh lùng hừ một tiếng, Cố Bắc Từ biết anh ta đang nói những lời lúc tức giận, nhưng trong mắt vẫn không khống chế được thoáng hiện tia ảm đạm.
"Hừ! Kỹ thuật của lão phu rất lợi hại! Tôi đã ngẫu nhiên kiểm tra xét nghiệm ra các thành phần trong cơ thể cậu ấy, muốn giải được độc trên người cậu ấy, việc này không dễ như trở bàn tay đâu! Có lẽ phải ba tháng mới có thể tỉnh lại, cũng có thể ba ngày sau là có thể tỉnh lại, phải xem tạo hoá của bản thân cậu ấy thôi!"
Rốt cuộc bác sĩ Dịch Đăng vẫn là nói năng chua ngoa nhưng lòng dạ lại rất tốt, cuối cùng vẫn nói thật với Cố Bắc Từ.
"Thật sao! Vậy thì thật sự quá tốt rồi!"
Cố Bắc Từ kích động, suýt chút nữa nhảy khỏi giường, bác sĩ Dịch Đăng lập tức tức giận mắng cô. "Kiềm chế cảm xúc! Lại coi lời nói của lão phu làm gió thoảng bên tai!"
"Vâng! Ông lão Dịch Đăng 30 tuổi."
Cố Bắc Từ tinh nghịch lè lưỡi, sau đó không nói chuyện nữa.
Những ngay sau đó, Cố Bắc Từ, anh hai và Đại Ma Vương, ba người bệnh ngoan ngoãn dưỡng thương ở trong bệnh viện.
Vết thương của cô nhẹ nhất, mỗi ngày sau khi điều trị xong, cô đều chạy đến phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, nắm lấy tay của Đại Ma Vương, nhìn chằm chằm anh, mỗi lần nhìn đều nhìn rất lâu.
Ngày hôm nay, khi cô vừa tỉnh dậy, y tá đã đến gõ cửa.
"Cố tiểu thư, có hai người nói rằng muốn gặp cô."
Cố Bắc Từ suy nghĩ rồi từ chối.
"Phiên cô nói với bọn họ rằng, việc của Hoắc Thị và Cố Thị hiện tại tôi đã toàn quyền giao ra rồi, mời bọn họ về cho.'
Cô đoán khả năng là chuyện trên công việc, hoặc là các thế gia đại tộc ở Đế Kinh dò hỏi được tin tức gì đó, nên đặc biệt đến thăm bệnh để níu kéo mối quan hệ.
Nhưng gần đây, cô chỉ muốn trông coi Đại Ma Vương cho thật tốt thôi, còn những người khác cô không muốn gặp.
"À... Hai vị này nói là nhận được giao phó của Hoắc Tổng mà đến..."
Y tá khó xử nói, mà Cố Bắc Từ đột nhiên nhướng mày.
"Giao phó của Triệt ca ca? Bọn họ là ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận