Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 485:

Chương 485:Chương 485:
Chương 485:
Đã đến lúc, phải khiến cho Hoắc Tư Triệt nhận ra một số chuyện rồi. ...
Trời vừa sáng, Cố Bắc Từ đã dậy từ sớm.
Hôm nay là ngày chụp hình cho Vogu, buổi sáng không thể uống nước, cũng không thể ăn cơm, Cố Bắc Từ nuốt khan một viên thuốc, mặc quần áo, đi đến cổng trường. A Thiểu lái xe đưa đón, đang ở bên đường đợi cô.
Cố Bắc Từ vừa định đi về phía A Thiểu, đột nhiên bên cạnh vang lên một giọng nói ngọt ngào.
"A Từi Đợi chị với!"
Cố Bắc Từ dừng bước, hơi cau mày.
Cách không xa lắm, Hứa Vận Nhi bước trên đôi giày cao gót mười phân, thướt tha bước đến trước mặt cô, ngạc nhiên là cô mang đôi giày bệt còn cao hơn ba phân. "A Từ, thật ngại quá, người quản lý của chị vừa mới gọi điện cho chị, nói rằng xe đã bị hỏng ở giữa đường rồi, còn không biết khi nào mới có thể sửa được nữa, em có thể cho chị đi nhờ một chuyến không?"
Hứa Vận Nhi cố ý diễn ra cái bộ dạng sốt ruột, lại còn nói với giọng điệu đáng thương, nếu là một người đàn ông thì sẽ không nỡ lòng nào mà từ chối lời câu xin của cô ta.
"Sao chị biết em cùng đường với chị?"
Tâm mắt của Cố Bắc Từ hờ hững lướt qua Hứa Vận Nhi, bất thình lình mở miệng.
Lộ trình của cô, Đường Dục và A Thiểu từ trước đến nay chưa bao giờ tiết lộ với người ngoài.
Hứa Vận Nhi liền lúng túng, cô đã tiêu tốn không ít tiền mới tra được ngày Cố Bắc Từ Từ đi chụp hình cho Vogu, nhưng những lời này đương nhiên cô không thể nào nói ra rồi.
"Haha... lúc trước chị cũng xem tin tức, bây giờ sáng sớm em đã ra khỏi cửa, chị đoán chắc là em đi Vogu chụp ảnh tạp chí đúng không? Đúng lúc nơi làm việc của chị cũng ở gân đó, đạo diễn yêu cầu chị mười giờ phải đến nơi, chị sắp không còn thời gian nữa rồi! A Từ, em cho chị đi nhờ nhé!"
"Không được! Xe của chúng tôi hơi nhỏ, chỉ sợ sẽ uỷ khuất cô, tôi giúp cô gọi một chiếc riêng nhé!"
A Thiểu lập tức lấy điện thoại ra với vẻ cảnh giác, người phụ nữ này rõ ràng là muốn theo A Từ vào Vogu, tuyệt đối không thể để Hứa Vận Nhi đạt được ý muốn!
Hứa Vận Nhi vội vàng giữ tay A Thiểu, trên mặt cười mỉm, nhưng trong lòng đã tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. "Cần gì phải rắc rối như vậy chứ, vả lại bây giờ tôi cũng là một nhân vật của công chúng, gọi xe riêng chỉ sợ sẽ truyền ra những tin tức không hay, A Từ em cho chị đi nhờ nhé, được không?”
Lúc này, Đường Dục lịch sự nói: "Công ty chúng tôi còn có một chiếc xe đưa đón nữa, bây giờ tôi sẽ điêu động sang cho Hứa tiểu thứ nhé."
Sắc mặt Hứa Vận Nhi hơi thay đổi, vội vàng nói:
"Anh Đường, thật sự rất cảm ơn anh, nhưng thời gian của tôi không còn nhiều nữa, đợi xe từ công ty của anh sang đây, tôi chắc chắn sẽ muộn mất. A Từ, em giúp chị họ nhé!"
Hứa Vận Nhi vừa ra sức đáng thương, vừa tìm mọi lý do để từ chối Đường Dục và A Thiểu, cuối cùng dứt khoát nắm lấy cánh tay của Cố Bắc Từ, rất có điệu bộ nếu cô không đồng ý thì sẽ không để cho cô đi. A Thiểu ra sức nháy mắt ra hiệu cho Cố Bắc Từ, Đường Dục cũng nhìn chằm chằm Hứa Vận Nhi với vẻ mặt tràn đầy sự không hài lòng.
"Được thôi, vậy chúng tôi sẽ cho chị đi nhờ một chuyến, chị nói địa chỉ cho A Thiểu, đưa chị đến trước rồi chúng tôi mới đến Vogu."
Sắc mặt Hứa Vận Nhi cứng nhắc, đưa cô đi trước?
Chỉ có điều có thể lên được xe là đã thắng được bước đầu rồi!
"Được, vẫn là A Từ tốt với chị nhất!"
Hứa Vận Nhi lập tức cười giả tạo, thân thiết khoác tay Cố Bắc Từ lên xe.
A Thiểu và Đường Dục liếc nhìn nhau, đồng thời trong lòng dâng lên một dự cảm xấu.
Bên ngoài xe, A Thiểu thấp giọng nhìn về phía Đường Dục nói với vẻ lo lắng. "Đường đại ca, A Từ xưa nay vẫn luôn rất thông minh, sao lần này lại không nhìn ra Hứa Vận Nhi đang làm bộ làm tịch chứ? Cô ta căn bản là muốn đi theo A Từ vào Vogu đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận