Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 855:

Chương 855:Chương 855:
Chương 855:
"Hiểu rồi."
“Triệt ca cal"
Cố Bắc Từ sợ hãi nắm chặt tay người đàn ông, cô đột nhiên cảm giác được chỉ cân cô buông ra thì sẽ không còn gì cả.
"Tiểu Bắc..."
Người đàn ông dùng hết sức lực cuối cùng giơ tay lên dịu dàng nhẹ xoa khuôn mặt Cố Bắc Từ, chậm rãi cong khoé môi lên, nụ cười ấy dịu dàng tận tim, lại tuyệt vọng tuyệt mỹ.
"Đến cứu anh..."
Đến cứu anh? Ý gì vậy? Câu nói này sao lại quen thuộc như thế?
Đồng tử của Cố Bắc Từ chấn động dữ dội, còn chưa kịp phản ứng lại, cảm xúc ấm lạnh trên mặt đã biến mất rồi. Cô sợ hãi cúi đầu, đại ma vương lại hoá thành một đám bụi nhỏ, tan biến trong lông ngực cô...
Giây phút này, vô số ký ức sắc bén đâm vào não côi
Cô bé năm tuổi kia giống như cái đuôi nhỏ bám theo phía sau thiếu niên trâm tĩnh kiệm lời, cho dù thiếu niên có lạnh nhạt thế nào, từ đầu tới cuối cô cũng vẫn nhiệt tình như cũ.
"Anh trai nhỏ, em tên là Tiểu Bắc, anh tên là gì thế?"
"Anh trai nhỏ, anh lớn lên đẹp trai như thế, trưởng thành rồi anh cưới em có được không?”
"Anh trai nhỏ, cái tên Tiểu Bắc này chỉ cho một mình anh gọi thôi được không?”
"Anh trai nhỏ, anh để ý đến em một chút đi mà.....
Cảnh tượng thay đổi, vụ án bắt cóc kia, hố sâu làm người sợ hãi ấy, cô bé không chút do dự lựa chọn nhảy vào trong hố, sít sao ôm chặt chàng thiếu niên.
"Tiểu Bắc, đến cứu anhi"
"Anh trai nhỏ, đừng sợ!"
"Anh trai nhỏ, Tiểu Bắc ở đây, đừng SỢ....
"Anh trai nhỏ, em cứu anh, anh chính là người của em rồi, lớn lên anh cưới em có được không?”
"Được...
Hình ảnh nhanh chóng thay đổi, ngày hè chói chang, cô bé kia giờ đã lớn lên thành một cô gái nhỏ, không biết xem phải plot twist phim truyền hình gì mà khóc nức nở, thiếu niên lúng túng không biết làm thế nào ngồi bên cạnh cùng cô.
"Triệt ca ca, vì sao bọn họ mất trí nhớ rồi liên không thể ở bên nhau?”
"Triệt ca ca, nếu như em mất trí nhớ, anh không được buông em ra đâu, Tiểu Bắc sẽ sợ hãi!"
"Được, anh tuyệt đối không buông em ra.
Thiếu niên trả lời chắc chắn lại nghiêm túc, cô gái nhỏ mới nín khóc mỉm cười, theo thói quen bổ nhào vào trong lòng anh.
"Vậy Tiểu Bắc nhất định sẽ cố gắng nhớ lại, Triệt ca ca trưởng thành rồi nhất định phải cưới eml"
Hoá ra...
Hoá ra vừa bắt đầu người quấn lấy lại là cô, vẫn luôn là côi
Hoá ra là cô xin đại ma vương đừng buông bỏ cô, nhưng mà cô lại quên hết tất cả rồi! Cô nói muốn ra nước ngoài học đại học, anh ra nước ngoài, mà cô lại ở lại trong nước, đợi anh lòng đầy vui vẻ trở vê, chờ đợi anh, lại là sự lạnh nhạt và cự tuyệt của côi
Cho dù trước giờ anh không đợi được sự đáp lại, anh vẫn hết lòng tuân thủ lời hứa, chưa từng bỏ rơi cô... chưa từng!
"AI"
Cố Bắc Từ chỉ muốn kêu tới tê tâm liệt phế/nước mắt xanh lam" trước ngực, giây phút này đột nhiên nứt vỡ, biến thành từng mảnh vụn nhỏ bé rơi trên mặt đất!
Tiếng những mảnh vụn rơi trên đất, cuối cùng làm cô nhớ lại một chi tiết, đời trước "nước mắt xanh lam" mẹ tặng cô sớm đã vỡ hỏng rồi!
Hoá ra... đây thật sự là mộng cảnh mà đại ma vương dệt lên vì cô! Cho dù phải tiêu hao hết sinh mạng của anhl
Cố Bắc Từ lau khô nước mắt, đứng lên đi tới bên cầu, nhìn nước sông cuộn trào mãnh liệt dưới chân, ra một quyết định.
[Nếu như người gặp mộng thấy bản thân từ nơi cao rơi xuống... sẽ có một phản ứng co giật, tỉnh lại từ trong mộng. |
"Âm!"
Cô mở đôi tay ra, không chút do dự vươn người nhảy xuống...
Hoắc Tư Triệt, em tuyệt đối không ở trong mộng tham sống sợ chết, em vẫn sẽ giống với năm năm tuổi ấy!
Không biết trôi qua bao lâu, Cố Bắc Từ chỉ cảm thấy linh hồn dường như đã nhanh chóng thoát ra khỏi cơ thể, bỗng nhiên thân thể trở nên nặng nề, ánh sáng chói mắt ép cô mở mắt ra, ánh đèn ảm đạm quen thuộc, phòng bệnh quen thuộc!
Nơi này là...
Bạn cần đăng nhập để bình luận