Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 950:

Chương 950:Chương 950:
Chương 950:
“Tôi...
Hoắc Tư Triệt cố gắng muốn nhớ lại một số chuyện, tim của Cố Bắc Từ đột nhiên nhảy lên đến cổ họng.
Lế nào thuốc mà Đại Ma Vương gần giống với thuốc cô uống, vẫn có khả năng nhớ lại?
Đột nhiên, Hoắc Tư Triệt cau chặt mày, gần như muốn ngã xuống với vẻ mặt đau đớn.
“Triệt ca cal”
Cố Bắc Từ lao lên trong tiêm thức, dùng cơ thể của bản thân đỡ Đại Ma Vương, để cho anh có thể đứng vững.
Trong mộng cảnh cô đã hiểu sâu sắc tình huống này, mỗi lần cô muốn cố gắng nhớ lại điều gì đó, đầu cô sẽ đau nhói dữ dội, thậm chí cơ thể đau như bị xé toạc ra, cô thậm chí còn đau đến mức ngất đi. Cảm giác đau đớn như thế này, cô không muốn để cho Đại Ma Vương trải qua lần nữa.
'Anh đừng nghĩ nữa! Anh nhìn em đi, đừng nghĩ nữal"
Nhìn dáng vẻ đau đớn của người đàn ông, tim của cô cũng quặn thắt lại, lúc này điều duy nhất cô có thể làm, chính là nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt của anh, cố gắng hướng trọng tâm đôi mắt của anh, tập trung vào cô.
Sau khoảng một phút, ánh mắt mất trọng tâm của người đàn ông cuối cùng cũng sáng trở trở lại, con ngươi sâu thẳm phản chiếu khuôn mặt của cô, sau đó lại khôi phục lại thân sắc thường ngày, lãnh đạm quan sát cô.
Cố Bắc Từ theo tiêm thức rút tay của mình vê, chỉ sợ rằng anh sẽ ghét cô vì điều đó, sau đó lập tức lùi vê sau một bước, sau đó hỏi thăm với giọng của một cấp dưới giải quyết việc công. "Hoắc tổng, vừa rồi anh không sao chứ?"
Tuy nhiên, sau khi cô nói xong câu này, bâu không khí lại lập tức trở nên lạnh xuống.
"Cố Bắc Từ."
"Gói"
Nghe thấy người đang ông gọi cô bằng cả họ và tên như vậy, Cố Bắc Từ bị dọa sợ đến mức cả người giật mình, vội vàng làm một tự thế đứng thẳng ngay tại chỗ như trong một cuộc huấn luyện quân sự, không khác gì như đang chào theo nghi thức quân đổi với Đại Ma Vương.
"Hai nhà Hoắc Cố có mối quan hệ qua lại thân thiết, em gọi anh lạnh nhạt như vậy sao?”
Nghe thấy câu nói này, Cố Bắc Từ cơ hô như muốn ngốc, cô không nghe nhầm đấy chứ? Đại Ma Vương vừa mới nói gì vậy? "Vậy em nên gọi anh như thế nào đây?"
Cố Bắc Từ ngơ ngác hỏi, ánh mắt của người đàn ông trong nháy mắt càng trở nên nguy hiểm hơn, đột nhiên cô thông suốt, nhạy bén, buột miệng nói ra.
“Triệt ca ca?”
"Ừm"
Mặc dù Đại Ma Vương vẫn là một vẻ mặt vô cảm không có tình người, nhưng rõ ràng cô nghe ra được một chút vui vẻ, từ trong giọng nói trả lời của một từ này.
Đợi một lát!
Đây không giống một người đã quên cô, khi đối mặt với cô lần nữa, phản ứng nên có là đây sao?
Nhưng chuyện mất trí nhớ là thật, vậy trừ khi chỉ có một khả năng...
Khả năng này, cô đã từng trải qua trong giấc mơ rồi. Nghĩ đến buổi cướp hôn hôm đó, biểu hiện và phản ứng của Đại Ma Vương, và những việc vừa mới xảy ra gần đây.
Đáp án chính là buổi cướp hôn hôm đó... khi bọn họ gặp lại nhau, Đại Ma Vương đã nhất kiến chung tình với cô rồi!
Cách nghĩ này giống như một hạt giống, bén rễ nảy mầm trong tâm trí của Cố Bắc Từ, sau đó tim của Cố Bắc Từ đập loạn xạ, cô vô thức ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Đại Ma Vương?
“Đang nghĩ gì vậy?”
Lúc này, ánh mắt của người đàn ông cũng vừa vặn rơi trên khuôn mặt cô.
"Hoắc Tư Triệt."
Cố Bắc Từ đọc từng chữ từng chữ một tên đây đủ của Đại Ma Vương ra.
"Em có một câu hỏi, anh phải trả lời trung thực cho em." "Có chuyện gì?"
"Ngày em đến bắt cóc anh, chính là ngày mà anh nhìn thấy em lần đầu tiên sau khi mất trí nhớ, không phải anh đã yêu...
"A Triệt!"
Cố Bắc Từ còn chưa kịp nói xong, thì cách đó không xa vang lên một giọng nữ vang vọng.
Hai người cùng lúc nhìn về phía phát ra âm thanh, Đỗ Thư Tĩnh vừa vặn sải bước về phía bọn họ.
"Trong nhà Diệp Khản tạm thời có việc, nên anh ta bảo em đến đón anh về."
Cố Bắc Từ cúi đầu xuống, ở đáy mắt đảo mắt trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận