Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 787:

Chương 787:Chương 787:
Chương 787:
"Giáo sư, ý nghĩa cụ thể của 'tiêu hao cực lớn là gì ạ?”
Cố Bắc Từ bỗng nhớ tới mình ở trong cơn ác mộng, rõ ràng nghe được Diệp Khản từng nhắc tới đại ma vương sắp không trụ được nữa rồi, trái tim cô lệch nhịp, không quan tâm nguy hiểm bị bại lộ, vội vàng đặt câu hỏi.
"Ý nghĩa của tiêu hao cực lớn là chỉ việc sản sinh tổn thương nghiêm trọng tới đại não, thậm chí trải qua thời gian dài sẽ tạo thành chết não, cũng chính là biến thành người thực vật. Nếu như thân thể của bản thân người tạo mộng cũng không tốt, vậy thì qua không bao lâu liên sẽ..."
Nhất Đẳng đại sư nói tới đây, không nói tiếp vế sau nữa, kết cục là gì, tất cả mọi người đều rõ ràng rồi.
"Trời ơi, cũng chính là nói nếu như bệnh nhân ở trong mộng vẫn không có ý muốn tìm sự sống, người tạo mộng lại không đồng ý dừng lại, thì hai người sẽ đều nghẻo hết đó!"
"Loại cách thức điều trị này giống như thiêu thân lao vào lửa, trên thế giới chắc chẳng có mấy người nguyện ý đâu nhỉ?"
Sinh viên ôn ào cảm khái, mà trái tim Cố Bắc Từ dường như bị thứ gì đó đâm một dao hung ác.
Nếu như cô thực sự ở trong mộng, vậy đại ma vương há chẳng phải chính là muốn bồi táng vì cô sao?!!
Lúc này, một hồi chuông tan học vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Cố Bắc Từ, Nhất Đẳng đại sư tuyên bố tan học, các sinh viên tới tấp nối đuôi nhau ra ngoài.
Nhất Đẳng đại sư cũng chuẩn bị rời khỏi giảng đường, Cố Bắc Từ vội vã đứng dậy, đuổi theo gọi ông lại. "Đại sư! Em vẫn còn câu hỏi muốn xin chỉ bảo!"
Trái tim Cố Bắc Từ điên cuồng đập thình thịch.
"Tiểu thí chủ cứ hỏi, chỉ cần lão tăng biết nhất định sẽ cố hết sức giảng giải tận tình."
"Em...'
Cố Bắc Từ khẩn trương nuốt nước bọt.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
"Em muốn biết, người tạo mộng làm thế nào mới có thể an toàn tỉnh lại."
-Bình thường mà nói, lúc người bệnh tỉnh lại thì người tạo mộng cũng sẽ an toàn mà tỉnh lại theo."
Nhất Đẳng đại sư nói xong, Cố Bắc Từ liền tiếp lời hỏi tiếp.
"Vậy nếu như người bệnh không tỉnh lại thì sao, hoặc cô ấy không hy vọng tỉnh lại nữa thì sao? Người tạo mộng có thể tự mình an toàn tỉnh lại không?”
Nhất Đẳng đại sư dừng một giây, lúc này mới tiếp tục nói.
"Liền giống như Đạo mộ không gian, người tạo mộng sẽ trang bị cho bản thân một vật kiện đặc biệt, trạng thái nhìn thấy vật kiện ấy, anh ta sẽ biết bản thân ở trong mộng, anh ta có thể lựa chọn đập vỡ vật kiện đó để rời khỏi cảnh trong mơ.
Nhưng mà... anh ta cũng có thể lựa chọn vĩnh viễn ngủ say, bên cạnh người bệnh tới giây phút cuối cùng của sinh mệnh...'
Câu nói cuối cùng này giống như một loại ma chú in sâu vào ngực Cố Bắc Từ...
"Nhất Đẳng đại sư, em còn có một câu hỏi cuối cùng, người bệnh sẽ phát giác ra mình ở trong mộng sao? Cô ấy có thể nhận biết, xác minh không?"
Cố Bắc Từ lặng lẽ nắm chặt đôi tay, lúc này cô sợ nghe được đáp án, lại bức thiết muốn biết đáp án.
"Ách... ngoại trừ trường hợp người bệnh sắp tỉnh rồi, hoặc là trí nhớ của người tạo mộng không theo kịp nữa, dẫn đến việc cảnh trong mộng áp sát thực tại bắt đầu sụp đổ, làm người ta bỗng chốc phản ứng lại, thì người bệnh muốn phát hiện ra vẫn là chuyện rất khó.
Nhưng mà căn cứ vào mấy án lệ được phân tích thành công trên thế giới thì cả thế giới trong mộng là do người tạo mộng chống đỡ và tạo thành, là dựa theo quy luật vận hành của người tạo mộng, cho nên quy luật thời tiết hàng ngày đều chịu ảnh hưởng của người tạo mộng, nhưng mà trước mắt còn chưa hoàn toàn chứng thực, em cứ coi như là một thí nghiệm thú vị mà nghe thôi.
Tiểu thí chủ quan tâm đến tạo mộng thôi miên như vậy, là có nguyên nhân đặc biệt gì sao?”
Nhất Đẳng đại sư giải thích đến cuối, đột nhiên chuyển đề tài câu chuyện mà hỏi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận