Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 285:

Chương 285:Chương 285:
Chương 285:
Máy quay chạy tới trước mặt của Cố Bắc Từ, sắc mặt đạo diễn và các nhân viên phía sau màn hình hiện ra một sự ngạc nhiên, khuôn mặt này của Cố Bắc Từ quá đẹp rồi, đặc biệt là cặp mắt to tròn lấp lánh, một khi đối diện với nó sẽ bị thu hút vào, khiến người ta quên luôn vai nữ chính.
Đạo diễn Lý Lạc An phấn khởi xoa lòng bàn tay, người Mộc Tranh này phải biết làm chủ tình cảnh, vai diễn của Cố Bắc Từ này ông chọn quá chính xác rồi!
Lúc này, Mộc Tranh yên lặng ngóng nhìn Hạ Thiên, biểu hiện trên mặt không buồn không vui.
"Hạ Thiên, con người chỉ có dựa vào chính mình, mới có thể thật sự đứng lên được.
Lúc nói câu này giọng điệu của cô rất nhẹ nhàng, mà lại từng từ đều rất rõ ràng thấm vào trong tim của Hạ Thiên.
Hạ Thiên sững sờ một hồi, khó khăn từ đất đứng lên, nhưng mặt đất bị nước mưa đổ lên rất trơn, Đỗ Phương Hoa chân không chú ý, liên mất thăng bằng, nhìn thấy thật sự sắp ngã xuống và bị thương!
Nhưng lúc này đạo diễn lại không bảo dừng, bên ngoài máy quay, người quản lý của Đỗ Phương Hoa bị dọa chút nữa lập tức kêu lên!
Trong lòng của Đỗ Phương Hoa phản ứng đầu tiên cũng là đã bị thương rồi, nhưng đạo diễn lại không kêu dừng, cảnh tiếp tục diễn, cô ta chỉ có thể nhịn đau, cứ như vậy mà ngã xuống.
Nhưng khi cô ta ngã xuống một nửa, liền có một cánh tay nhỏ đưa ra nắm lấy cô, sức lực vừa đủ đỡ cô lên.
Một lời nói vững vàng và ấm áp vang lên bên tai Đỗ Phương Hoa.
"Nhưng tớ cảm thấy, đối mặt với khó khăn, cũng cần phải có bạn bè, không phải sao?"
Đỗ Phương Hoa kinh ngạc ngẩng mắt nhìn, đối mặt với đôi mắt mang theo nụ cười của Cố Bắc Từ.
"Cắt!
Đỗ Phương Hoa được Cố Bắc Từ đỡ lên, Lý Lạc An lập tức vui vẻ hô lên một tiếng tạm dừng, thậm chí hưng phấn nhìn Cố Bắc Từ nói.
"Cố Bắc Từ, cảnh này em diễn rất tốt! So với nhân vật trong kịch bản còn tốt hơn!"
Đến cả biên kịch Thư Nhã cũng cười tán dương: "Bắc Từ, em đã đem vai diễn Mộc Tranh này diễn thật sự sống động!"
Vốn dĩ trong kịch bản gốc là Mộc Tranh đứng nhìn Hạ Thiên tự mình đứng lên, nhưng nói như thế nào cũng có chút lạnh nhạt, mà tiểu tiết nhỏ này đột nhiên xuất hiện, Cố Bắc Từ phát triển theo tình huống đó, ngược lại còn làm cho vai diễn Mộc Tranh phong phú hơn, khiến cho cô ta càng thêm sinh động, có cả thất tình lục dục.
Đồng thời còn tài tình ngăn ngừa được sự cố trong lúc quay phim, nữ chính không có bị thương, bộ phim sẽ không vì sự cố mà dừng lại, tất cả nhân viên của đoàn phim cũng không bị gián đoạn.
Lúc này các nhân viên đoàn phim nhìn ánh mắt của Cố Bắc Từ, đều mang theo một sự cảm động, đặc biệt là Đỗ Phương Hoa.
"Bắc Từ, cảm ơn đã cứu tôi."
"Cũng dễ như trở bàn tay thôi mà, cũng cảm ơn cô lúc trước đã thay tôi bênh vực lẽ phải."
Cố Bắc Từ cười đáp Đỗ Phương Hoa, hai người cười nói cảm ơn qua lại, cảm giác xa lạ trước kia cứ như thế tan biến dần. "Đoạn này diễn rất tốt, chúng ta diễn tiếp cảnh tiếp theo nào!"
Đạo diễn Lý tâm trạng khá tốt nói, phân cảnh tiếp theo không có phần diễn của Cố Bắc Từ, cô bèn thu dù lại đưa cho nhân viên đoàn phim, đi qua một bên nghỉ ngơi.
Cô vừa đi tới bên ghế, liền có một nhân viên hậu cần đi qua đưa cô một bình nước.
"Uống một ít nữa đi, biểu hiện vừa rồi của em thật là đã cứu mọi người chúng tôi!"
Lúc này, thây trang điểm cũng cầm hộp phấn lại gân.
"Bắc Từ, chị dặm lại phấn cho em nhé, đợi một lát còn có cảnh nữal"
Mọi người trong chốc lát nhiệt tình hẳn lên, Cố Bắc Từ cũng như cũ không thay đổi đổi thái độ, lịch sự cảm ơn.
Hứa Vận Nhi ngồi phía sau, nhìn thấy cảnh này, chút nữa nhịn không được mà tức giận ra mặt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận