Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 150:

Chương 150:Chương 150:
Chương 150:
Trong mơ, cô thấy mình lại quay về năm lớp mười ấy, cô thấy mình của quá khứ chặn Tư Thân ngoài cửa phòng dạy Nhạc, ngay trước mặt bao nhiêu học sinh đi qua đi lại, ác độc giội thuốc phẩm năm sáu màu sắc vào Tư Thần, sau đó chua ngoa cay nghiệt chửi rủa cô ấy.
"Tư Thần, từ nhỏ tới lớn tôi đối xử tốt với cô như thế, tôi thật không ngờ cô vậy mà lại là một con đi tâm cơi Cái gì mà người Tưởng Ngọc Đường thích là chị họ của tôi? Cô cứ nhất định muốn chia rẽ quan hệ của tôi với chị họ, cứ nhất định phải chia cắt tôi với Tưởng Ngọc Đường thì mới vui có phải không?”
Cố Bắc Từ muốn chạy tới ngăn cản, nhưng cô lại trở thành người ngoài cuộc, không thể động đậy, chỉ có thể trừng mắt nhìn bản thân trong quá khứ, không ngừng tổn thương Tư Thần.
"Không phải như vậy đâu, A Từ, cậu bị Hứa Vận Nhi và Tưởng Ngọc Đường lừa rồi, cậu không thể vì Tưởng Ngọc Đường mà tiếp tục sa ngã như thế nữa, chẳng lẽ cậu đã quên ước mơ âm nhạc của mình rồi sao, quên cả việc chúng ta còn phải tham gia cuộc thi Kim Điệp rồi sao?"
Cả người Tư Thân ướt đẫm, trên mặt vẫn còn dính bột màu bẩn thỉu, mái tóc ướt nhẹp dính hết lên mặt, cực kỳ nhếch nhác. Nhưng cô ấy căn bản không lo lắng cho bản thân, chỉ một lòng nôn nóng muốn giải thích.
"Ôi... cô không cần giải thích vờ vĩnh nữa, tôi cũng sẽ không cộng tác với loại người như cô để đi thi đấu, cái đàn này, không kéo cũng được.
Cố Bắc Từ trơ mắt nhìn bản thân trong quá khứ cười lạnh một tiếng, ở trước mặt Tư Thần, giơ cao cây đàn violin Tư Thần tặng mình, hung tợn đập xuống đất!
Dây đàn đứt rời, thân đàn vỡ thành nhiều mảnh tả tơi, khó có thể khôi phục lại, giống như tình bạn của hai người họi
"Cậu... A Từ... sao cậu có thể..."
Tư Thần chân không còn sức, quỳ sụp xuống đất, nhìn mảnh vỡ rơi đầy trên nên, trừng to mắt không dám tin, nước mắt lăn xuống giống như ngọc trai.
Cố Bắc Từ muốn chạy tới xin lỗi biết bao, nhưng cô không thể, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân trong quá khứ khắp mặt tràn đầy sự lạnh nhạt lên tiếng.
"Tư Thần, sau này không cần xuất hiện trước mặt tôi nữa, hít thở cùng một bầu không khí với cô, tôi sẽ cảm thấy ngạt thởi Từ nay vê sau, ở trong cái trường này, nơi có cô thì không có tôi" Khung cảnh đột nhiên thay đổi, Tư Thần nhìn cô lạnh nhạt, biểu cảm trên mặt đầy lạnh lùng xa cách.
"Tư Thần, cậu nghe tớ giải thích!"
Cô vội vàng đuổi theo, muốn giải thích rõ ràng, nhưng Tư Thần lại quay người đi luôn.
"Không! Tư Thần, cậu đừng đi!"
Cô liều mạng muốn nắm lấy bàn tay ấy, nhưng làm cách nào cũng không động đậy được, tới lúc cô sốt ruột đến sắp sụp đổ rồi, đột nhiên cảm nhận được trên trán lạnh buốt, khiến cô trong nháy mắt tỉnh lại...
Cố Bắc Từ đổ đầy mồ hôi, đột nhiên mở mắt, khuôn mặt anh tuấn của Hoắc Tư Triệt lọt vào tâm mắt cô, anh đưa bàn tay to lớn của mình ra nhẹ nhàng đặt trên trán cô.
'Em gặp ác mộng sao.
"Em... Cố Bắc Từ ngơ ngẩn lên tiếng, nhất thời không biết mình bị làm sao, chỉ cảm thấy lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Người đàn ông đưa bàn tay khô ráo, mát lạnh nắm chặt lấy tay cô, tiện thể kéo cô dậy khỏi giường.
"Trời sáng rồi, không sao nữa."
Không biết là giọng nói trầm thấp của Hoáắc Tư Triệt phát ra có tác dụng giúp cô ổn định lại, hay là bàn tay to lớn của anh nắm chặt tay cô khiến cô giống như một con thuyền nhỏ tìm được chỗ dựa giữa đại dương mênh mông. Dù sao thì trạng thái tinh thần của cô cũng đã dần ổn định trở lại.
Cố Bắc Từ nhìn đồng hồ báo thức bên giường, kim giờ đang chỉ bảy giờ sáng.
"Đúng là nên dậy rồi, em đi rửa mặt."
Hoắc Tư Triệt buông tay cô, Cố Bắc Từ xoay mình xuống giường, bước vào nhà tắm. Sau khi cửa đóng, Hoắc Tư Triệt chậm rãi thu hồi ánh mắt, cúi đầu gọi điện thoại cho Chiến Anh.
"Tra xem ở trường Tiểu Bắc Nhi đã gặp phải chuyện gì."...
Cố Bắc Từ đầu óc mê man ngồi xe tới trường, xuống xe, liền phát hiện cổng trường vô cùng náo nhiệt.
Không chỉ có giáo viên kiểm tra điểm danh học sinh nhiều gấp đôi, còn có vài công nhân đang tu sửa lại cổng trường, cô hoài nghi đi vào trong trường, phát hiện người trông hoa đang bận bịu cắt tỉa cành lá, còn dồn hết tâm trí để làm ra hình dáng đẹp mắt. Còn có rất nhiều người của hội học sinh đang treo biểu ngữ lên trên lan can.
Bạn cần đăng nhập để bình luận