Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 871:

Chương 871:Chương 871:
Chương 871:
"Cậu ấy không thích hoa, là tình đầu thanh mai trúc mã của cậu ấy thích, có điều ta nghe nói, người mà thanh mai trúc mã của cậu ấy hận nhất chính là cậu ấy! Cậu ấy trông nhiêu hoa mà cô ấy thích nhất, nhưng mà mỗi năm đều là một mình cậu ấy đến, mỗi lần đến đều đợi không đợi được thanh mai trúc mã của cậu ấy.
Aiya, cô gái, sao cô lại khóc rồi? Mấy người trẻ tuổi các cô thật là, động một chút là bị câu chuyện cảm động của người khác làm cho cảm động đến rơi nước mắt."
Cố Bắc Từ đã nghẹn ngào không nói được gì nữa rồi, Tư Thân phía sau cô vừa đi đến, có phân không kiên nhẫn thay cô hỏi.
"Lão bà bà, ông chủ này tên gì vậy, bà biết không?" "Đương nhiên là biết rồi, cậu ấy mỗi năm đều quay lại đây, vẻ ngoài vô cùng đẹp trai, ai mà nhìn thấy anh ta đều sẽ nhớ hết! Anh ta họ Hoắc, tên là Hoắc Tư Triệt!"
Nghe tới đáp án này, nước mắt của Cố Bắc Từ càng thêm cuộn trào mãnh liệt.
Giấc mơ mà Hoắc Tư Triệt làm cho cô chưa từng là hư vô, là cô sai rồi, vẫn cứ không đồng ý nhìn thấy, vê thế giới thực tại của anhI
"Haiz, không nghĩ rằng là cậu ấy đẹp trai như vậy, nhưng tình cảm cá nhân lại đau khổ như thế, cũng không biết là năm nay cậu ấy có thể đợi được thanh mai trúc mã của mình không?”
Lão bà bà làm vườn thấy Cố Bắc Từ khóc đến nỗi người đẫm nước mắt, nội tâm cũng có phần cảm thương, không thể không cảm động.
"Năm nay cậu ấy nhất định sẽ đợi được! Bà à, không lâu nữa, thanh mai trúc mã của anh ấy nhất định sẽ cùng anh ấy đến! Nhất định!"
Nghe xong lời của bà lão, Cố Bắc Từ lập tức ngăn dòng nước mắt lại, nghiêm túc nói.
Mà Tư Thần kế bên, lại vô cùng kinh ngạc nhìn Cố Bắc Từ, lúc trước là người hận không thể giết chết Hoắc Tư Triệt, giờ bỗng nhiên thay đổi thành như thế này?
Lẽ nào sự thành khẩn của Hoắc Tư Triệt đã cảm động đến trời xanh, người vô tâm như Cố Bắc Từ, còn có thể quay đầu lại sao?
Chính vào lúc này, vài người đàn ông đội mũ bảo hộ cầm công cụ đi vào. Người đàn ông đứng đầu trên tay câm một xấp tài liệu, mặt lạnh lùng đi tiến lại gần nói.
"Đi mau đi mau, chỗ này sắp bị phá bỏ rồi!" "Phá bỏ?"
Cố Bắc Từ nghe hai chữ này, lòng lập tức thắt lại, xông lên trước mặt mấy người đó ngăn lại.
"Đây là vườn thực vật của tư nhân nhận thầu, mấy người là ai, lại xông vào phá dỡ? Giờ tôi đi báo cảnh sát có tin hay không!"
"Báo cảnh sát? Cô gái, cô có hiểu nhầm gì không vậy!"
Người đàn ông dẫn đầu nhìn Cố Bắc Từ với vẻ mặt kỳ lạ.
"Ở đây vốn dĩ là vườn thực vật tư nhân không sai, nhưng năm nay ông chủ mà nhận thâu cái vườn thực vật này đã bán cho sếp của tôi rồi, sao các cô lại không biết chứ?”
Đại ma vương bán lại vườn thực vật?
Câu này khiến cho Cố Bắc Từ ù hết cả tai, tiếp theo là trống rỗng.
"Mấy người có sai chỗ nào không? Hoắc Tư Triệt bất luận như thế nào cũng không thể bán cái vườn thực vật này được!"
Tư Thần không vừa mắt xông qua mấy người đàn ông đó nói lý lẽ.
"Tôi không biết có phải là ý của Hoắc tổng hay không, nhưng đây là đích thân phó tổng tài của Hoắc Thị xét duyệt, giấy tờ có hết ở đây, các cô thích vườn thực vật thì làm ơn tự mình trồng đi, giờ đừng có làm khó chúng tôi được không? Nhanh chóng ởi đi!"
Quả nhiên là Đỗ Thư Tĩnh làm mài
"Đợi đã! Tôi đưa ra giá gấp đôi, gọi sếp của các anh đến đây bàn!"
Cố Bắc Từ vẫn cứ ngăn trước mặt mấy người đàn ông này, ánh mắt lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận