Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 853:

Chương 853:Chương 853:
Chương 853:
Khoảng cách từ Cố gia đến nhà thờ cũng không xa, lúc đầu khi chọn phương án, Cố Bắc Từ đặc biệt chú ý tới khoảng cách, tìm con đường ngắn nhất, quy trình hôn lễ nhanh nhất.
Ngồi trong xe, cô vô thức sờ "nước mắt xanh lam' trước ngực, hy vọng hôm nay có thể hoàn thành lời hứa ngày trùng sinh đó cô đồng ý với đại ma vương...
Lời trong lòng cô vừa dứt, thình lình, bâu trời lập tức giáng xuống một tia sấm sét, ban nãy thời tiết vẫn là trời quang vạn dặm, đột nhiên mây đen đầy trời.
Trên trăm chiếc xe sang trọng tạo thành một đội xe đưa dâu, trùng trùng điệp điệp uốn lượn trên cả con đường, thậm chí còn bị đèn đỏ chia thành ba, bốn đoạn. Dần dần do nguyên nhân đèn đỏ mà giữa đội xe phía sau với xe cưới đã rớt lại một khoảng cách.
'A Từ, phía trước chính là một cây câu qua sông, qua cây cầu này, chúng ta sẽ đến điểm đích rồi."
A Thiểu vừa xem xét tình hình giao thông vừa nói, vừa vặn vào lúc này đèn xanh sáng lên, A Thiểu giãm chân ga trực tiếp lên cầu.
Nhưng xe cưới của bọn họ vừa đi qua, đèn xanh sáng còn chưa được mấy giây lại đột nhiên biến thành đèn đỏ, cứ thế đội xe ở phía sau lại không có chiếc nào theo kịp, trơ mắt nhìn xe cưới lẻ loi trơ trọi lên cầu.
"Mẹ nó, cái đèn đỏ này có độc à?"
Diệp Khản bực bội mắng một câu, sau đó lập tức cầm điện thoại vô tuyến lên, liên hệ với A Thiểu trên xe cưới.
"A Thiểu tiểu thư, đợi lúc nữa xuống câu thì chạy chậm chút đợi đội xe chúng tôi ở phía sau với, tất cả chúng tôi đầu bị kẹt ở trên cầu rồi." Trên xe cưới.
"Được thôi được thôi, tôi ở trên cầu liền bắt đầu giảm tốc."
Tại lúc cô ấy giảm tốc, vài chiếc xe container và trọng tải lặng lẽ không tiếng động mà đi lên theo, dồn xe cưới của bọn họ tới bên ngoài sườn cầu...
Cố Bắc Từ vừa nghe A Thiểu nói chuyện, vừa lấy điện thoại ra xem thời gian, thời gian so với trong kế hoạch của cô muộn mất năm phút rồi.
"Không biết tại sao, chị cứ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp lắm."
Cô mở miệng lẩm bẩm.
"Kết hôn chính là cho người ta muôn hình muôn loại cảm giác, chị cũng đừng nghĩ quá nhiều."
A Thiểu một bên tán gẫu cùng cô, một bên nhìn phía trước phỉ nhổ.
"Thật kỳ lạ, hôm nay xe container trên cái câu này sao lại nhiêu như thế... A Từ! Cẩn thận!"
Lời của A Thiểu thậm chí còn chưa kịp nói hết, chiếc container phía trước đột nhiên phanh lại mà một chiếc trọng tải chạy bên cạnh bọn họ lại mạnh mẽ đâm về phía họ. May mà kỹ thuật lái xe của A Thiểu tốt, giữa ranh giới ngàn cân treo sợi tóc, trực tiếp di chuyển lách qua cú va chạm mãnh liệt của đối phương!
Chiếc trọng tải kia giống như tảng đá lăn từ trên núi xuống, trực tiếp phá vỡ hàng rào bảo vệ, lao xuống sông.
Cố Bắc Từ còn chưa kịp thở phào, một chiếc xe trọng tải khác lại lao nhanh vê phía các cô.
"Cẩn thận!"
Cố Bác Từ hét lớn một tiếng, mặc dù A Thiểu phản ứng lại nhưng vẫn là quá trễ rồi, đuôi xe vẫn bị chiếc trọng tải kia đâm vào, cả xe trực tiếp bay vút lên cao xoay tròn, đầu xe đập xuống mặt cầu nặng nề.
"A Thiểu!"
Vào giây phút này đột nhiên túi khí an toàn mở ra, trước khi thân xe nổ, Cố Bắc Từ một cước đạp cửa xe ra, xé rơi vạt váy váy cưới, mới bò từ trong xe ra ngoài. Cô vội vã xông tới ghế lái, mà A Thiểu đã hôn mê rồi.
"A Thiểu, mau ra ngoài!"
Mắt thấy ô tô sắp nổ, cô lập tức kéo cửa xe ra, dốc hết sức lực kéo A Thiểu ra ngoài, kéo vê phía đường dành cho người đi bộ bên cầu. Lúc này A Thiểu được cô kéo động đậy yếu ớt tỉnh lại.
"A Thiểu, tốt quá, em tỉnh rồi!"
Cố Bắc Từ mừng rỡ nhìn A Thiểu, nhưng ánh mắt của A Thiểu vượt qua cô, nhìn hướng sau lưng cô, đột nhiên khiếp sợ hét lớn.
"A Từ! Chị mau trốn đi!"
Cố Bắc Từ xuôi theo ánh mắt của A Thiểu quay người nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe trọng tải, một mạch thẳng tắp đâm về phía bọn họ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận