Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1124:

Chương 1124:Chương 1124:
Chương 1124:
Nghĩ lại những chuyện mà anh ta đã làm, đặc biệt là như trở thành fan não tàn của Đỗ Thư Tĩnh vậy, rất nhiều thời điểm quan trọng, anh ta đã gây ra không ít rắc rối, cô không nhịn được mà muốn bùng phát sức mạnh Hồng Hoang trong cơ thể mình mà muốn đánh anh tai
"Tôi biết rằng tôi đã làm sai rất nhiêu chuyện và phải tự mình trả giá vì nó, tôi cũng không câu xin cô tha thứ cho tôi."
Diệp Khản trông thấy Cố Bắc Từ lạnh nhạt như vậy cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn.
“Hiện giờ xem ra, cô và lão đại mới xứng đôi với nhau nhất, rốt cuộc hai người để ở được bên nhau thật sự không dễ dàng, là trước kia tôi đã nghĩ sai rồi."
"Anh có thể nghĩ như vậy thì tôi thực sự cảm tạ trời đất."
Cố Bắc Từ ngượng ngùng nói, thật sự không nói ra được lời nào để an ủi Diệp Khản.
"Hôm nay là ngày tôi xuất phát, cô cũng sẽ không gặp được người phiền phức như tôi trong một thời gian dài nữa, chúc cô và lão đại hạnh phúc.”
Câu cuối cùng là lời nói rất nghiêm túc xuất phát từ nội tâm của Diệp Khản.
"Cảm ơn."
Cố Bắc Từ hơi mỉm cười, coi như vì lời chúc phúc của anh ta cho cô.
"Cũng hy vọng sau chuyện này đủ để anh thay đổi, còn có, chúc anh thuận buồm xuôi gió."
"Được, nhất định sẽ như vậy."
Diệp khản gật gật đầu, không nói thêm cái gì nữa mà lướt qua Cố Bắc Từ, đẩy cửa văn phòng của Đại Ma Vương ra, giờ khắc này, Cố Bắc Từ bỗng nhiên cảm thấy Diệp Khản đã trưởng thành lên rất nhiều.
Chúng ta đều chậm rãi lớn lên, nhưng mà phải trải qua những thăng trâm của cuộc sống.
Cố Bắc Từ cảm khái trong lòng, đột nhiên di động vang lên, là tin nhắn thúc giục mà anh cả gửi tới, nhớ ra có rất nhiều chuyện ở Cố thị cần phải trao đổi với anh cả, cô cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng trở về.
Kết quả nguyên một buổi chiều này cô và anh cả ngâm mình trong thư phòng cùng xem xét lại một lượt những chuyện xảy ra ở Cố thị gân đây, mệt tới nỗi đầu váng mắt hoa, thế nên vào buổi tối, sau khi Cố Bắc Từ tắm xong liền nằm bò trên giường, chỉ vài phút sau liên nặng nề chìm vào giấc mơ.
Cô mơ một giấc mơ, một giấc mơ cực kỳ huyền huyễn.
Đập vào mắt là tiếng nước sông chảy róc rách, rặng mây đỏ nơi chân trời nhuộm hồng mặt sông, khung cảnh đẹp tựa như được vẽ trên một bức tranh màu nước, mà dọc theo con sông có những rừng đa cao ngút ngàn, khắp nơi tràn ngập màu xanh lục thoải mái, mà trời đất và vạn vật ở nơi đây đều sinh trưởng thật bình yên.
Không biết khu rừng cổ xưa này đã tồn tại mấy vạn năm, nuôi dưỡng không biết bao nhiêu sinh linh, mọi thứ thứ tuy thật cổ xưa nhưng lại tràn trê sức sống.
Đột nhiên, cô nghe tiếng khóc nỉ non của một bé gái, sau đó cô lập tức bay vào sâu bên trong một cái cây cổ thụ cao tới trăm thước.
Bên trong phòng có rất nhiều người, trên mặt mọi người đều tràn ngập vẻ mừng rỡ, mà Cố Bắc Từ liếc mắt một cái liền trông thấy một người phụ nữ cực xinh đẹp nằm trên giường.
"Mẹ!" Cố Bắc Từ theo bản năng gọi lớn, nhưng mà có vẻ mọi người không nhận thấy được sự tồn tại của cô.
Lão Cố lúc này vẫn còn trẻ, mặc trang phục cổ đại trông thật phiêu dật, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc mà ôm lấy mẹ, bọn hỏi ôm một lấy một bé gái cực đáng yêu trong lòng mình, tựa như chỉ cân nhìn một cái trái tim liên mềm nhữn xuống.
"Trời xanh đây là rủ lòng thương mài Kể từ sau khi Thanh Khâu và Đồ Sơn xuống dốc, hoàng tộc Tô Hồ chúng ta đã bốn vạn năm không có một bé gái nào được ra đời!"
"Đứa nhỏ này trời sinh có yêu lực kinh người, ta có thể cảm nhận được yêu lực đang chảy cuồn cuộn trong cơ thể con bé, đây là món quà thượng cổ thuỷ tổ ban tặng, con bé nhất định sẽ trở thành nữ đế đệ nhất, thống nhất tam giới!
Hồ tộc của chúng ta rốt cuộc có thể..."
Lão già đứng ở mép giường nhìn qua hẳn là trưởng lão của bộ tộc này, biểu cảm của ông ta phá lệ hưng phấn, nhưng mà ông ta còn chưa có nói xong đã bị lão Cố giơ tay ngắt lời.
"Cái gì mà thống nhất tam giới chứ, con gái của ta sẽ không làm cái chuyện vất vả như vậy đâu, ta và A Triều vất vả lắm mới có một đứa con gái, đương nhiên muốn để cho con bé thành đứa nhỏ hạnh phúc nhất Lục Hợp Bát Hoang!
A Triều, nàng nói xem có đúng không?”
Lão Cố vốn dĩ còn không thèm liếc mắt nhìn tên trưởng lão kia, khuôn mặt đầy vẻ ngọt ngào nhìn vợ yêu của mình.
"Ngay trong hôm nay, tuyên bố với bên ngoài hoàng hậu Tô của Hồ tộc hạ sinh một hoàng tử, nếu ai dám lộ ra chút tiếng tăm gì, ta nhất định sẽ để kẻ đó nếm thử cảm giác hồn phi phách tán!"
Tình cảnh này thật sự là quá hạnh phúc, hốc mắt của Cố Bắc Từ mơ hồ nóng lên, đột nhiên hình ảnh liên thay đổi, khí thế xung quanh thật kinh người!
Một thiếu nữ có dung mạo tuyệt mỹ uy nghiêm đứng ở bên cạnh đài cao, mà phía dưới cô ấy là vực sâu vạn trượng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận