Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 175:

Chương 175:Chương 175:
Chương 175:
Người đàn ông này từ đầu đến cuối luôn đứng phía sau cô, mà cô cũng sẽ vì anh mà nỗ lực báo đáp.
"Nhưng em cũng mong em và anh ở bên nhau, có thể được tất cả trưởng bối trong nhà chúc phúc.'
Nghe câu nói này, con người sâu thảm của Hoắc Tư Triệt lại một lần nữa rung động mạnh mẽ, mấy giây sau mới có thể khôi phục lại như trước.
"Anh yên tâm, em làm sao có thể để cho bản thân mình chịu uỷ khuất chứ? Cố Bắc Từ cái gì cũng ăn, nhưng không dễ chịu thiệt thòi!"
Cố Bắc Từ nở một nụ cười với Hoắc Tư Triệt, lắc tay của anh.
“Chúng ta vào thôi."
"Ừm"
Hoắc Tư Triệt vào cửa trước, tiếng cười nói trong phòng khách bỗng nhiên dừng lại khi bọn họ tiến vào.
Ánh mắt Cố Bắc Từ lướt qua một lượt, xem ra có vài người đã đến sớm hơn họ.
Đứng bên trái mẹ Hoặc là mợ và em họ Hoắc Mỹ Mỹ của Hoắc Tư Triệt, tuy không có huyết thống ruột thịt nhưng vẫn thường xuyên qua lại, cũng có mối quan hệ tốt với mẹ Hoắc.
Đứng bên phải mẹ Hoắc, người đang thân thiết khoác tay mẹ Hoắc, chính là con gái của bạn thân mẹ Hoáắc, cũng chính là người mà Diệp Khản luôn miệng nói phù hợp làm vợ của Hoắc Tư Triệt - Khương Viện.
Điều khiến cho Cố Bắc Từ ngạc nhiên nhất chính là hôm nay Hứa Vận Nhi cũng ở đây.
Hiện tại tất cả những người này đều dừng động tác lại, ánh mắt đều đồng loạt nhìn vê phía bên cô, không, nói chính xác hơn, là đều nhìn Hoắc Tư Triệt.
“Anh họ, thật là trùng hợp quá đi, bọn em vừa đến anh cũng đến rồi!"
Một cô gái mặc một chiếc váy lolita nhỏ chạy vê phía Hoắc Tư Triệt với vẻ mặt tràn đây ý cười, lúc nhìn thấy Cố Bắc Từ, sắc mặt cô ta liền sa sâm xuống, từ mũi phát ra một tiếng khịt lạnh lùng.
"Sao lại đưa cô ta tới đây vậy?”
Chẹp chẹp chẹp, mới đến đã bày ra cái vẻ mặt này với mình sao?
Cố Bắc Từ vừa định mở miệng tức giận đáp trả, thì nghe thấy giọng nói lạnh lùng của đại ma vương bên cạnh.
"Hoắc gia không có người không hiểu lễ nghĩa, gọi chị dâu."
“Em...
Hoắc Mỹ Mỹ ngẩng đầu kinh ngạc, vừa muốn tranh cãi với Hoắc Tư Triệt, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của người đàn ông, cô ta lập tức sợ đến mức không biết phải nói gì,
Vẫn là mẹ cô ta nháy mắt ra hiệu, vội vàng tiến lên nhéo cô ta một cái.
"Mỹ mỹ, còn ngây ra đó làm gì! Mau gọi chị dâu ngay!"
"Con...
Hoắc Mỹ Mỹ không dám tin nhìn chằm chằm mẹ mình, cuối cùng uỷ khuất nhỏ giọng gọi một tiếng chị dâu.
Cố Bắc Từ vốn đã định xua xua tay bỏ qua cho khỏi lớn chuyện, thì lúc này đại ma vương lại lạnh nhạt lên tiếng.
"Nói to lên!"
"Em...
Hoắc Mỹ Mỹ lập tức muốn nổ tung vì kìm nén uất ức, khi cô ta muốn cứng đầu một lần, Hoắc Tư Triệt hờ hững nói. "Sau này những người không hiểu lễ nghĩa thì không cần phải đến sân nhà họ Hoắc nữa."
Một câu nói liên doạ Hoắc Mỹ Mỹ sợ đến mức sắc mặt tái mét lại, cô ta lập tức gọi to: 'Chào chị dâu!"
"Nghe thấy, nghe thấy rồi."
Cố Bắc Từ vội vàng nhịn cười đáp lại, trộm nhìn đại ma vương một cái, trong lòng ngọt ngào một cách không giải thích được.
Cô còn chưa bắt đầu phát huy tài năng của mình thì người đàn ông này đã sợ cô phải chịu uỷ khuất liền ra tay phủ đầu với người khác trước rồi.
"Được rồi, được rồi!"
Mẹ Hoắc cau mày đi qua giảng hoà, rồi lại nói với Hoắc Tư Triệt.
"Ba của con đang ở trên lầu, ông ấy nói con đến rồi thì lên tìm ông ấy, con mau đi đi” Cố Bắc Từ nghe thấy vậy, chuẩn bị buông tay ra để cho đại ma vương đi lên, không ngờ tay lại bị anh nắm chặt hơn.
"Không vội.'
Mẹ Hoắc thấy vậy, hô hấp bóp nghẹt, mở miệng nói với giọng điệu chua chát.
"Con ở đây phụ nữ chúng ta làm sao có thể nói chuyện đây? Đi đi, có mẹ con ở đây, không ai dám bạc đãi tiểu Bắc của conl"
Bạn cần đăng nhập để bình luận