Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 118:

Chương 118:Chương 118:
Chương 118:
"A Từ! Xảy ra chuyện lớn rồi! Tưởng Ngọc Đường hôm nay muốn xuất ngoại!"
Hứa Vận Nhi nhíu chặt chân mày, bộ dạng như đây là tình huống vô cùng khẩn cấp, lúc nói chuyện còn cố ý cao giọng, mục đích chính là muốn Cố Bắc Từ tâm hoảng ý loạn đứng lên.
Coi như chia tay, trong chốc lát cũng không có cách nào hoàn toàn chặt đứt tơ tình chứ? Cô ta không tin đáy lòng Cố Bắc Từ hoàn toàn không có Tưởng Ngọc Đường.
Bây giờ Tưởng Ngọc Đường sắp phải đi, Cố Bắc Từ nhất định sẽ lộ tẩy!
"Xuất ngoại? Tại sao phải xuất ngoại?”
Cố Bắc Từ vừa tránh thoát khỏi tay của Hứa Vận Nhị, vừa biểu hiện dáng vẻ rất vội vàng, cố ý ra vẻ kinh ngạc nói, để cho Hứa Vận Nhi ngộ nhận là cô vẫn còn rất quan tâm Tưởng Ngọc Đường.
Hứa Vận Nhi trong lòng âm thâm cười trộm, cho là Cố Bắc Từ mắc câu, ngoài mặt càng vội vàng nói.
"Bởi vì Tưởng gia gần đang xảy ra chuyện, ngày hôm qua Tưởng Ngọc Đường đột nhiên bị đau dạ dày phải nằm viện, bây giờ bệnh tình trở nên nguy kịch, người nhà anh ấy quyết định đưa anh ấy ra nước ngoài chữa trị."
"Năm viện?"
Trong phòng ánh đèn chiếu lên tường, Cố Bắc Từ đột nhiên nhớ tới ngày hôm quai
Khó trách Hứa Vận Nhi sẽ xuất hiện ở tòa nhà số ba khu tây giáp bệnh viện Trung Y, thì ra ngày hôm qua Tưởng Ngọc Đường ở đói
"Đúng vậy! Tưởng gia lần này đột nhiên gặp nguy cơ nợ nân, rõ ràng có thể thấy là có người âm thầm giở trò, chính là vì muốn đưa Tưởng gia vào chỗ chết! Tưởng Ngọc Đường là người dịu dàng hiền lành, cho tới bây giờ không có đắc tội với người nào, tại sao xui xẻo như vậy chứ?"
Thừa dịp Cố Bắc Từ ngẩn ra, Hứa Vận Nhi cố ý nói như vậy, cô ta muốn dẫn dắt Cố Bắc Từ nghi ngờ chuyện này là do Hoắc Tư Triệt làm, muốn chôn ngòi thuốc nổ giữa hai người.
"Khả năng đấy chỉ là khoản nợ bình thường?”
Cố Bắc Từ không mặn không lạt nói, ánh mắt vẫn ung dung đánh giá Hứa Vận Nhi.
Kiếp trước, thủ đoạn của Hứa Vận Nhi rõ ràng như vậy, tại sao cô không nhìn ra được chứ?
Và kiếp trước, Tưởng gia bị Hoắc Tư Triệt cứng rắn thu thập, cô lại đi chất vấn Hoắc Tư Triệt, rồi chọc giận anh. Tưởng gia lập tức bị chèn ép nghiêm trọng hơn, lúc này Tưởng Ngọc Đường nói với cô phải thừa dịp Hoắc Tư Triệt đi công tác, anh ta mang cô bỏ trốn ra nước ngoài.
Hết lần này tới lần khác đều bị Hoắc Tư Triệt bắt được tại chỗ, quan hệ hai người vừa mới hòa hoãn, lại lần nữa bị đóng băng. Mà từ đó về sau, Hoắc Tư Triệt đối với cô hoàn toàn mất đi tín nhiệm, cô lần nữa bị nhốt ở Phượng Hoàng, mở ra cuộc sống chìm trong bóng tối.
Không nghĩ tới đời này, cô đã thay đổi rất nhiều chuyện phát triển theo quỹ đạo, nhưng vẫn không thể thay đổi một chuyện mấu chốt.
"'A Từ, bình thường em rất thông minh, tại sao bây giờ ngược lại không nhìn ra chứ?”
Hứa Vận Nhi tức giận hận không được giậm chân, nhưng cô ta không dám đem lời nói ra rõ ràng ra như vậy, không thể làm gì khác hơn là nhét vào trong tay Cố Bắc Từ một tờ giấy.
"Tưởng Ngọc Đường nói muốn ra nước ngoài trước, muốn gặp mặt em lân cuối cùng, anh ấy muốn gọi điện thoại cho em, nhưng không gọi được, cho nên anh ấy không thể làm gì khác là nhờ chị. Đây là tin tức chuyến bay của anh ấy, còn có ba giờ máy bay phải cất cánh. Anh ấy dù gì cũng là mối tình đầu của em, coi như đã chia tay, đem chuyện tình trước kia nói cho rõ ràng, sau này hai người cũng có cuộc sống tốt riêng của mỗi người, có được hay không?”
Cố Bắc Từ trong lòng cười nhạt, Hứa Vận Nhi rất sợ cô sẽ không đi, đổi lại phương pháp dỗ cô đi.
Nhưng mà nói chuyện cũng tốt, cô cũng chịu đựng đủ đôi tra nam tiện nữ này suốt ngày quấy rầy, lúc này đem mọi chuyện một lần tính toán giải quyết cho tốt đi!
"Em biết rồi." Cô cúi đầu giả bộ do dự trâm tư suy nghĩ, nắm chặt tờ giấy Hứa Vận Nhi mới nhét vào tay.
Hứa Vận Nhi lập tức giương khóe môi, vỗ ngực bảo đảm.
"Tốt lắm, em bây giờ đi ngay đi, trễ nữa sẽ không kịp, bây giờ chị đi phòng giáo vụ xử lý giúp em xin nghỉ, yên tâm đi, chỉ cần có chị ở đây, dượng cùng Hoắc gia cũng sẽ không biết chuyện này!"
"Ừ"
Cố Bắc Từ gật đầu một cái, cười như không cười nhìn chằm chăm bóng lưng Hứa Vận Nhi rời đi. Có cô ta ở đây, đại ma vương cùng ba Cố không biết mới là lạ chứ?
Hứa Vận Nhi đi tới chỗ quẹo hành lang, lập tức đi vào một phòng học trống, lấy điện thoại ra, đem đoạn đối thoại vừa mới nói cùng Cố Bắc Từ đã được thu âm lại gửi tới số điện thoại của Hoắc Tư Triệt.
Còn soạn một tin nhắn ngắn, làm xong những thứ này sau, ngay sau đó cô ta lại gọi điện thoại cho Tưởng Ngọc Đường.
"Ngọc Đường, Cố Bắc Từ lập tức sẽ lên đường tới tìm anh, anh nhất định phải chuẩn bị xong!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận