Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 823:

Chương 823:Chương 823:
Chương 823:
Cố Bắc Từ nằm ở trên giường, giọng nói mềm mại làm nũng.
“Hay là anh đàn cho em nghe bài [Tiểu Dạ Khúc] đi?"
Cách một lúc sau, Cố Bắc Từ thấp thoáng nghe được tiếng bước chân di chuyển của đại ma vương, sau đó bài [Tiểu Dạ Khúc] quen thuộc vang lên, làm người ta rất yên lòng.
Đã nhiều năm anh không động vào dương cầm, nhưng mỗi một nốt nhạc lên xuống, đều là vì cô.
Cố Bắc Từ cảm thấy bản thân giống như được ngâm trong vại mật.
Trời ơi! Sao đại ma vương lại tốt như vậy chứ? Giây phút này sao lại ngọt ngào thế này?
"A... Rất vui vẻ rất vui vẻ!"
Cô kích động, lại bắt đầu lăn qua lăn lại ở trên giường.
“Tùng!
Sự bất ngờ tới không thể ngờ lại phát sinh lần nữa rôi.
Lần này, tiếng đàn của người đàn ông chỉ ngừng lại hai giây, rồi lại tiếp tục như không có việc gì.
Cố Bắc Từ xoa xoa cái eo già của mình, cũng làm như chẳng có chuyện gì xảy ra, từ dưới đất bò lên, ngoan ngoãn ôm cái gối, đặt điện thoại bên tai nghe tiếng đàn của anh.
Bất tri bất giác liên tiến vào giấc mộng ngọt ngào.
Trong mơ, cô vẫn còn đang chọn một trăm phương án hôn lễ.
Buổi sáng, sau khi Cố Bắc Từ rửa mặt súc miệng xong, đỡ eo già ra khỏi phòng, đúng lúc bắt gặp A Thiểu qua đây gọi cô.
"A Từ, chị đây là bị sao thế?" A Thiểu thấy cô đỡ eo, bị doạ cho cực kỳ sợ hãi, vội vàng chạy qua dìu cô.
"Không sao không sao, tối hôm qua không cẩn thận trượt ngã trong nhà vệ sinh, em không có gì đáng ngại đâu, xoa xoa chút là được rồi."
Cố Bắc Từ bịa chuyện mà mặt không đổi sắc, dù sao cô cũng không thể nói do bản thân quá kích động, đến nỗi mà đã một bó tuổi như thế rồi, mà lại lăn từ trên giường xuống đến tận hai lần.
"Trong nhà vệ sinh mà ngã đến eo? Chị dùng tư thế như thế nào mà ngã xuống thế?"
Kết quả A Thiểu nhìn cô ngờ vực, tự mình còn làm vài động tác, nghiên cứu xem cô ngã như thế nào.
Cố Bắc Từ ngượng ngùng xua xua tay.
"Aiya, được rồi được rồi, đừng nghiên cứu chuyện vô vị như thế nữa, mau xem xem hôm nay chị có những lộ trình gì. "À, là như thế này, Dương Tu Văn của Hoa Ngu mới sáng sớm đã tới cửa, nói hy vọng có thể gặp mặt chị, cho nên em mới vội vội vàng vàng tới tìm chị."
A Thiểu bỗng nhớ ra chuyện chính sự, lập tức nghiêm túc nói.
"Dương Tu Văn? Anh ta đến tìm chị?"
"Ừm, đoán chừng là án của Khương Viện đã không thể thay đổi được nữa rồi, en nghe anh Đường nói, nếu chỉ là vụ án công tố, bởi vì giết người chưa thành, phán hình trên ba năm và dưới mười năm, nhưng nếu như chúng ta khăng khăng không rút đơn kiện, vậy khẳng định là phải trên mười năm rồi.
Em đoán anh ta là đến cầu xin thay Khương Viện, nhưng loại người đó căn bản chính là chết chưa hết tội. Dương Tu Văn cũng làm không ít chuyện có lỗi với chị, anh ta vậy mà lại vẫn còn mặt mũi tới cửa cầu xin!"
A Thiểu vừa nói vừa không nhịn được vặn vặn cổ tay của mình, nếu như có thể, cô ấy hận không thể dùng một quyền đánh Dương Tu Văn ra ngoài.
Cố Bắc Từ trầm tư vài giây.
"Anh ta muốn có một cơ hội, chị cũng không phải là không thể cho, đi, đi gặp anh tat"
"Hả? Chị còn thật sự muốn cho anh ta cơ hội à?”
A Thiểu sững sờ, vừa đuổi theo Cố Bắc Từ vừa hỏi.
Phòng họp.
Dương Tu Văn cơ hồ là như đứng đống lửa như ngồi đống than, từ hôm qua tới bây giờ, anh ta căn bản là chưa từng chợp mắt, bất kể anh ta sử dụng bao nhiêu mối quan hệ thì phía sau đều có nhà họ Cố và nhà họ Hoắc như hai ngọn núi cao đang áp chế.
Vụ án này đã hoàn toàn không có khả năng lật lại bản án nữa rồi, Cố Khiêm thậm chí còn quang minh chính đại gọi điện thoại tới cảnh cáo anh ta.
Người chọc vào em gái anh ấy, đều phải trả giái
Đến sau cùng, anh ta phát hiện cơ hội duy nhất, lại là hèn mọn tới cầu xin Cố Bắc Từ.
Lúc này, cửa lớn của phòng họp mở ra, Cố Bắc Từ bước vào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận