Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1053:

Chương 1053:Chương 1053:
Chương 1053:
Trong lúc Cố Bắc Từ đang suy nghĩ tại sao, thì A Kiều đã kéo cô vào một của hàng quần áo nam.
"Chị cảm thấy bộ này như thế nào?"
A Kiều chỉ vào bộ âu phục bắt mắt nhất ở trong tủ kính, hỏi.
"„À "
Cố Bắc Từ định thần lại, quan sát tỉ mỉ bộ âu phục đó, lắc lắc đầu, đánh giá đúng trọng tâm.
"Mặc dù nhìn đẹp thì đẹp, nhưng bộ này có phần hơi quá tuổi quá trang trọng rồi chứ?"
"Ai nói là em mua âu phục cho chú hai?”
A Kiều nghi ngờ hỏi.
"Không phải em mua cho chú hai của em à? Vậy em mua cho ai vậy?”
Cố Bắc Từ hơi sững sờ, không nhớ là A Kiều có chơi thân với người đàn ông cùng tuổi nào ở Lý Thị đâu nhỉ?
"Đương nhiên là mua cho người mà em thích rồi, còn chú hai em ấy à, căn bản không thích mặc âu phục chút nào, nhưng người mà em thích, có lẽ anh ấy rất thích âu phục đó."
Cố Bắc Từ nghiên ngẫm quan sát A Kiêu, hiếm khi nào trong ánh mắt của cô bé lại lộ ra cái vẻ thiếu nữ mơ mộng chuyện tình yêu.
"Người được em thích nhất định rất xuất sắc, là công tử cao quý của thế gia nào đó phải không?"
Đột nhiên, Cố Bắc Từ trở nên có chút bát quái.
"Không nói cho chị, nhưng mà ấy, chị rất nhanh sẽ biết được thôi, đến lúc đó, chị nhất định sẽ bị dọa giật mình!"
A Kiều hiếm khi đỏ mặt ngượng ngùng, khiến cho Cố Bắc Từ cảm thấy ngạc nhiên. "Em nói như vậy, ngược lại chị càng ngày càng mong đợi đó nha, rốt cuộc người đàn ông như thế nào, mới có thể lọt vào mắt thân của em vậy?”
"Được rồi được rồi, thời cơ chín muồi tự nhiên chị sẽ biết, đúng rồi, chị cảm thấy, bộ âu phục này, Cố Khiêm, anh cả của chị mặc vào sẽ như thế nào?"
Nhắc đến anh cả Cố Khiêm, trên mặt Cố Bắc Từ thoáng hiện vẻ phiền muộn, hiện tại mỗi ngày anh cả chỉ có thể mặc quần áo nhà tù, sống một cuộc sống lao ngục.
Cô buồn bã rũ mắt xuống, cũng không để ý đến vẻ thẹn thùng mất tự nhiên ở đáy mắt A Kiều.
"Anh cả của chị chính là một cái giá treo quần áo, anh ấy mặc cái gì nhìn cũng rất đẹp, người con trai mà em thích, dáng người của cậu ấy có thể đẹp như anh cả của chị sao?"
Nhắc đến anh cả, Cố Bắc Từ tự hào theo tiêm thức.
"Đó... đó là đương nhiên rồi."
A Kiều nói lắp có chút mất tự nhiên, lúc đó, Cố Bắc Từ đang chìm đắm vào chuyện riêng của mình, hoàn toàn không để ý đến biểu cảm của A Kiều, đợi đến lúc cô phản ứng lại, mới phát hiện bản thân quả thực quá chậm chạp rồi, nhưng đây đã là việc sau này mới nói rồi.
"Bộ âu phúc đó anh cả của chị chắc sẽ không thích đâu, anh ấy thích sự khiêm tốn nhưng phải có nội hàm, âu phục của anh ấy đều là bộ đặt may được làm bởi những bậc thây thợ thủ công của Ý."
Cố Bắc Từ thuận miệng nói, A Kiều lập tức bỏ bàn tay đang chuẩn bị chạm vào bộ âu phục xuống, tiếp tục hỏi.
"Vậy anh cả của chị thích uống cái gì? Thích ăn những món gì?”
Lúc này, Cố Bắc Từ cuối cùng cũng cảm thấy có chỗ nào đó không được bình thường cho lắm, hoài nghi nhìn A Kiêu.
"Đột nhiên em thăm dò chị những việc này làm gì vậy?"
"À... Em chỉ đơn thuần là tò mò mà thôi, gân đây chú hai bảo em điều tra thông tin của các thế gia lớn, nhưng em phát hiện Cố Khiêm thật sự rất thần bí, ngược lại em lại không làm hại anh cả của chị, hơn nữa những thứ em hỏi chị đều là những thứ râu ria thôi, chị nói với em đi.”
Nhìn đôi mắt chân thành của A Kiều, Cố Bắc Từ tin tưởng trong hoang mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận