Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 281:

Chương 281:Chương 281:
Chương 281:
Cố Bắc Từ vừa mới buông chén rượu xuống, Hứa Vận Nhi liên bưng chén rượu đứng lên.
"Dượng, ly này con kính dượng, cảm ơn sự dạy dỗ ba năm qua của dượng, sau này đợi tới khi con kiếm ra tiền, con nhất định sẽ hiếu kính dượng thật tốt!"
Giọng điệu của Hứa Vận Nhi phá lệ chân tình thật cảm, nói tới mức Cố Bắc Từ cũng sắp tin, mà lão Cố là người trung niên, đương nhiên đặc biệt thích nghe những lời này, ông cười tủm tỉm câm lấy chén rượu chạm cốc với Hứa Vận Nhi.
"Được, không việc gì tốt hơn làm sai biết sửa, huống chỉ cái chuyện kia cũng không đầy đủ chứng cứ là con sai, vào đại học rồi, con có thể chọn lựa cho tốt, tìm một người bạn trai đáng tin cậy, dượng cũng vui mừng thay con.' Cố Bắc Từ nghiêng trán, nhướng mày nhìn bộ dạng cha con tình cảm của hai người, tựa như những truyện trước đó đều tan thành mây khói vậy. Xem ra thủ đoạn của Tô Phù Dung và Hứa Vận Nhi thật là cao minh nha, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn đã dỗ lão Cố tới mức không so đo hiêm khích trước đây.
Xem ra trước đó cô không lựa chọn trực tiếp xứ rách bộ mặt thật của mẹ con Tô Phù Dung là đúng, chỉ cần không thể đập chết mẹ con cô ta, bọn họ vẫn luôn có biện pháp ỷ vào sự mêm lòng của lão Cố mà xoay người!
Nhưng mà bọn họ cũng không đắc ý được lâu đâu!
Trong lòng Cố Bắc Từ cười lạnh một tiếng, lười xem Hứa Vận Nhi diễn kịch.
'A Từ, nhân lúc còn nóng mau ăn đi.'
Chỉ một lát sau, anh hai đã lột xong bảy tám con tôm lớn thả vào trong chén của Cố Bắc Từ, anh cả cũng thuận tay gắp vài miếng gà quay xé. Mặc dù lão Cố đang uống rượu cùng Hứa Vận Nhi nhưng trên tay cũng không dừng mà múc cho cô một bát canh bào ngư.
"Uống chút canh bổ sung dinh dưỡng, hai ngày này thi cử khẳng định hao phí đầu óc."
Cố Bắc Từ nhìn cái chén của mình bị đắp thành ngọn núi nhỏ, lại nhìn cái chén trống rỗng của Hứa Vận Nhị, lập tức cảm thấy cô đã thắng, không chiến mà thắng.
Trong đáy mắt Hứa Vận Nhi nhanh chóng hiện lên một tia ghen ghét, nhưng mà cô ta tức khôi phục vẻ mặt, ra vẻ tùy ý nói chuyện phiếm.
"A Từ, trước đó không phải em nói muốn thi vào điện ảnh sao? Làm sao hôm thi ngày đó chị không thấy em đến vậy? Trước đó em còn nói với dượng muốn dựa vào chính mình mà tự mình tiến vào giải trí, chị còn tưởng rằng sẽ nhìn thấy em ở trường thi đó! Đừng nói lân này em lại muốn hai ngày đánh cá, ba ngày phơi lưới chứ?"
Sau khi nói xong, cô ta trộm nhìn biểu cảm của lão Cố, chờ lão Cố phát hỏa. Dù sao cùng ngày hôm đó Cố Bắc Từ chạy tới dự thi ở Juliet, đây là chuyện mà trên mạng ai cũng biết.
"Em ghi danh vào khoa biên đạo điện ảnh, không cần tham gia thi vào khoa biểu diễn."
Cố Bắc Từ nghe thấy câu đầu tiên của Hứa Vận Nhi cũng đã biết trong bụng cô ta nghẹn suy nghĩ xấu gì, lập tức chậm rì rì trả lời, không cho cô ta có cơ hội đắc ý.
"Khoa biên đạo quả thực không tệ, diễn viên ưu tú không nhất định có thể làm đạo diễn, nhưng mà đạo diễn giỏi khẳng định có thể đóng phim. A Từ à, ba ba ủng hộ quyết định này của con!"
Lão Cố sau khi nghe xong lập tức giơ ngón tay cái lên khen, giờ phút này ông hoàn toàn trở thành một người ba cuồng con gái, so với một tháng trước thì khác xa nhau như hai người.
Hứa Vận Nhi hoàn toàn không nghĩ tới tình huống sẽ là như thế này, thiếu chút nữa không thể tiếp tục nụ cười giả dối trên mặt, nhưng mà không khí hài hòa như vậy khiến cô ta không dám dùng mấy lời mờ ám châm chọc, chỉ có thể nghẹn một bụng đầy lửa giận mà cùng mọi người cười khen ngợi Cố Bắc Từ.
"Ha ha... Đúng vậy! Chị cũng cảm thấy A Từ có thể trở thành đạo diễn giỏi."
Thấy Hứa Vận Nhi phải duy trì bộ dạng như vậy, trong lòng Cố Bắc Từ sắp cười tới đau hông, bữa cơm ngày hôm nay ăn tới vui sướng mà hả giận.
Tuy rằng kỳ thi đại học đã kết thúc, nhưng mà đối với Cố Bắc Từ mà nói, nghỉ hè lại không đến đúng hạn. Đường Dục gửi tin nhắn tới cho cô, vài ngày sau, đoàn làm phim é Thời gian đẹp nhất sẽ phải khởi động máy, anh ta sẽ mang theo trợ lý cùng vào tổ phim với cô.
Vì không để bị Đường Dục mắng, mấy ngày nay Cố Bắc Từ đều ngâm mình ở phòng tập thể thao liều mạng tập tành, mỗi ngày không phải vận động thì là học thuộc lời thoại, sinh hoạt so với trước khi thi đại học còn muốn khổ cực hơn.
Trước khi tiến tổ phim một ngày, Cố Bắc Từ đi tới công ty của Đường Dục, gặp được trợ lý nhỏ mà Đường Dục đã tìm kiếm thật lâu mới chọn được cho cô.
"Người này gọi là A Thiểu, là bộ đội xuất ngũ từ năm nay, tửu lượng của người Mông Cổ cực kỳ tốt, tài nấu ăn thì cực siêu, trước khi nhập ngũ cô ấy được học hoá trang chuyên nghiệp.”
Đường Dục rất tự hào mà giới thiệu cho Cố Bắc Từ.
Ngoan ngoãn, văn có thể hoá trang chắn rượu, võ có thể nấu ăn đánh nhau như bảo tiêu, có thể nói toàn năng nhai
Bạn cần đăng nhập để bình luận