Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 647:

Chương 647:Chương 647:
Chương 647:
'Khương Viện, hôm nay tôi cũng nói thật với cô, cho dù không có Cố Bắc Từ, cô cũng không thể lọt vào mắt tôi đâu. Chuyện hôm nay ngược lại làm tôi rất vui mừng, may mà từ lúc bắt đầu tôi đã không xem trọng cô!"
Giọng điệu của Phương Ngải Giai nói ngay thẳng, sắc mặt Khương Viện trong nháy mắt trở nên tái mét, cô ta từng cho rằng vị trí thiếu phu nhân của nhà họ Hoắc chỉ có thể thuộc về cô ta, hoá ra...
Con gái bị mắng tới máu chó ngập đầu, Giang Tư Yến thân làm mẹ trên mặt càng không nén được giận vì nhục.
Bà ta lập tức đứng dậy, kéo theo con gái đi ra ngoài.
"Phương Ngải Giai! Bà cũng không cân phải nói những lời khó nghe như thế, nhà họ Khương chúng tôi tốt xấu gì cũng là hào môn, con gái Giang Tư Yến tôi được rất nhiều người theo đuổi!"
"Thế thì hy vọng các người về sau đừng có mưu đồ với con trai tôi!"
Lần này, chính diện Hoắc phu nhân vô cùng cứng.
Mẹ con hai người cắp đuôi bước ra khỏi nhà cũ Hoắc thị, thảm hại tới khó có thể hình dung.
"Viện Viện, con với Hoắc Tư Triệt thực sự không có duyên phận rồi, bây giờ con cũng không đi nổi con đường từ ba mẹ cậu ta nữa."
Giang Tư Yến lo âu nhìn con gái, khuyên nhủ nói.
"Mẹ thấy hay là con từ bỏ đi, tên nhóc nhà họ Dương kia vẫn luôn si tình với con nhiều năm như thế, mẹ cảm thấy, cậu ta chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho con.
"Dương Tu Văn là cái thá gì chứ!" Nghe thấy câu nói này, Khương Viện lập tức nổi giận mắng, cô ta không cam tâm, dựa vào đâu mà con nhóc Cố Bắc Từ này có thể có được Hoắc Tư Triệt, mà cô ta lại phải lùi lại mà chọn cái thứ hai là Dương Tu Văn?
"Mẹ, tất cả những chuyện hôm nay đều là do Cố Bắc Từ ban tặng, cho dù con có cá chết lưới rách với cô ta thì cũng tuyệt đối không để cô ta sống tốt! Người mà con không có được thì cô ta cũng đừng mong có được!"
Khương Viện hung ác mắng chửi, khuôn mặt vốn dĩ xinh đẹp cũng biến thành cực kỳ vặn vẹo, hung ác, dữ dẫn.
"Viện Viện, con phải bình tĩnh, con quen mẹ đã dạy con...'
Giang Tư Yến liên tục thở dài, vội vàng nhắc nhở, nhưng mà lân này Khương Viện giống như bị kích thích đốt cháy não bộ, trong đầu cô ta chỉ nghĩ làm sao để bôi xấu Cố Bắc Từ, đã hoàn toàn mất đi lý trí rồi..... "Hắt xì!"
Trong phòng đàn của học viện âm nhạc, Cố Bắc Từ hắt xì liên tục.
Từ sau khi công ty tuyên bố Cố Bắc Từ phải chú tâm luyện đàn thì viện trưởng học viện âm nhạc Trung Ương bên cạnh cũng nhìn thấy tin tức, đặc biệt mở một phòng học âm nhạc ở trong trường để cho cô cùng Tư Thần, Lý Uý Nhiên luyện tập.
Nguyên văn lời hiệu trưởng nói là đứa trẻ có thể giành vinh quang về cho tổ quốc, học viện nhất định sẽ dốc hết sức để ủng hộ.
Vì thế mà học viện âm nhạc còn bố trí quy định gác cổng, tất cả học viên ngoài trường đêu không được phép vào trong, lại thêm việc fan hâm mộ cũng coi như là tự giác, những ngày này Cố Bắc Từ nói chung cũng được yên tĩnh, có thể chuyên tâm luyện đàn.
“Cậu có sao không?” Tư Thần lập tức quan tâm nhìn cô.
"Còn tưởng là cơ thể của cậu tốt hơn rồi chứ?"
"Tớ không sao."
Cố Bắc Từ không có việc gì xua xua tay, từ lúc uống dược phẩm dinh dưỡng mà bác sĩ Ngải Luân kê, cơ thể cô đã mau chóng hôi phục rồi.
Còn sở dĩ hắt hơi...
"Tớ đoán là kẻ tiểu nhân nào đó đang nói xấu tớ sau lưng đấy."
Dạo này người nhìn cô không vừa mắt cũng không ít đâu, trong đó có một người đã không chờ được nữa muốn hành động rồi nè-
"Chúng ta tiếp tục luyện đàn thôi!"
"Được.
Ngày tháng trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã tới ngày Cố Bắc Từ cùng Tư Thần bọn họ xuất phát tới nước Mễ.
Sân bay, khung cảnh vô cùng náo nhiệt, cả trăm fan hâm mộ hỏi ý theo đến, giơ cờ có in tên Cố Bắc Từ cùng banner đưa tiễn cô.
Cô vừa xuống xe liên bị cảnh tượng trước mắt làm cho đứng hình rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận