Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 457:

Chương 457:Chương 457:
Chương 457:
"Ừm... Hình như tôi cũng không có làm gì mà?"
Cố Bắc Từ xấu hổ mỉm cười, lúc này, Đại Ma Vương bước đến trước mặt cô, ánh mắt sâu xa chợt hiện lên sự phức tạp mà cô cũng không hiểu được.
"Em muốn cưỡi thử không?”
"Có thể sao? Em muốn thử!"
Hai mắt Cố Bắc Từ sáng lên, giây tiếp theo, Hoắc Tư Triệt thuận tiện ôm lấy eo cô, bế cô lên ngựa, sau đó tự mình xoay người, ngôi ở phía sau cô.
Khí tức bá đạo thuộc về Đại Ma Vương mạnh mẽ bao trùm lấy cô, lại còn ở trên lưng của Tia Chớp, Cố Bắc Từ theo tiêm thức nuốt một ngụm nước bọt, ngồi thẳng lên lên.
"Thả lỏng."
Người đàn ông gắt gao ôm lấy eo cô, hơi thở nóng rực phả vào bên tai cô, Cố Bắc Từ nghe theo lời nói của anh theo bản năng, vừa muốn thả lỏng, thì đột nhiên hai chân của anh buông lỏng, Tia Chớp lập tức kêu lên một tiếng dài, rồi lao ra giống như một mũi tên vậy.
"AI Anh phạm quy!"
Cố Bắc Từ hoảng sợ hét lên, hai người đã lao đi rất xa, cảnh vật xung quanh cũng nhanh chóng tụt lại phía sau, thậm chí còn trở nên mơ hồ. Cố Bắc Từ cảm thấy bản thân chỉ cân một giây nữa thôi cô sẽ ngã xuống mất.
Cảnh tượng này... thật quen thuộc!
Có cảnh tượng nào đó nhanh chóng tiến vào tâm trí của Cố Bắc Từ, rồi lại nhanh chóng biến mất, sau cùng Cố Bắc Từ cũng không có nắm bắt được gì cả.
Từ xa truyền đến tiếng huýt sáo đây ẩn ý của Vincent, tốc độ của Tia Chớp cũng dần dần chậm lại, mặt Cố Bắc Từ đỏ bừng, nhưng việc đột nhiên tăng tốc độ chạy nhanh như thế này cũng khá sảng khoái!
"Tia Chớp thật sự rất thông minh, nó lại có thể không làm em ngã."
Cố Bắc Từ cũng nghe nói rằng Tia Chớp là một con ngựa hoang hung dữ, bình thường những người mới bắt đầu học giống như cô đều sẽ cưỡi những con ngựa con có tính cách ôn hoà, không ngờ rằng Đại Ma Vương mới đến đã cho cô cưỡi Tia Chớp.
"Bởi vì là em."
Người đàn ông xoay người xuống ngựa, anh đưa tay về phía cô, mở miệng với ý vị sâu xa.
"Vì em?"
Trong tâm trí Cố Bắc Từ hiện lên một tia nghi ngờ, ngẩn ngơ hỏi.
"Ừm"
Người đàn ông hờ hững gật đầu, lúc này Vincent với Harry vừa võ tay vừa đi về phía bọn họ, nhưng lại dừng lại ở chỗ cách Tia Chớp hai mét.
“Quá lợi hại!"
“Hai người đứng xa như vậy làm gì chứ?"
Cố Bắc Từ hồ nghi quan sát bọn họ.
"Chị dâu, chị cho rằng Tia Chớp ngoan ngoãn như vậy sao? Ngoại trừ đại ca và chuyên gia nuôi ngựa ra, thì người khác đều không thể đến gần nó, bằng không cái giá nhẹ nhất là gãy xương sườn đấy!"
Vincent nói với ý vị sâu xa.
"Anh đùa gì vậy, không phải là tôi có thể đến gần..."
Cố Bắc Từ nói được nửa chừng thì dần dần dừng lại... nhìn sang Đại Ma Vương với nét mặt sững sờ.
"Nó vốn dĩ là của em”
Tia Chớp, vốn dĩ là của cô? Cố Bắc Từ càng thêm sững sờ hơn, cô nghĩ đến những đoạn cô không thể nhớ nổi vừa rồi... trong lòng cô chợt nảy ra một suy đoán táo bạo.
Đây lẽ nào là phần ký ức mà cô đã lãng quên sao?
Cố Bắc Từ quay lại nhìn Tia Chớp, Tia Chớp lập tức phát ra một tiếng kêu nhẹ nhàng thân thiện, giống như cô là bạn bè đã quen biết từ rất lâu rồi vậy.
Cô lại ngoảnh đầu lại, Đại Ma Vương và Vincent bọn họ đã điêm nhiên như không có gì cùng nhau đi vào gian nhà nghỉ.
Cố Bắc Từ siết chặt dây cương trong tay, có lẽ cô nên kiểm tra lại thêm một lân nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận