Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 405:

Chương 405:Chương 405:
Chương 405:
Cố Bắc Từ vừa bước lên khán đài, nghe thấy lời nói của thầy Tăng, cô không khỏi sửng sốt.
Không ngờ rằng các thây giáo đều đã xem bài tập vê nhà còn non nớt ấy của cô...
Cố Bắc Từ ngượng nghịu cười.
"Để các thây giáo chê cười rồi, lần đầu tiên em làm bài tập như vậy, quả thực còn quá nhiều thiếu sót."
"Không đâu, em làm rất nghiêm túc, có chút không lưu loát cũng không thành vấn đê, thái độ của em mới là điều quan trọng nhất."
Lúc này, thây Hướng Nam nhìn qua bộ dạng rất lạnh lùng như vậy, thế nhưng lại đang nhẹ nhàng an ủi cô.
"Đúng vậy, miễn em từ từ tiến bộ là tốt rồi." Mặt khác, thây Vu Thư Kim cũng nhẹ nhàng nói.
Cố Bắc Từ ngẩn người không phản ứng mất một lúc, cô vốn luôn nghĩ rằng các nhà làm nghệ thuật thế hệ trước đều lạnh lùng, khó gần và kiêu ngạo. Cô cũng đã chuẩn bị sẵn, định sẽ sử dụng mọi biện pháp và sự kiên nhẫn để gây ấn tượng với các thây giáo, không ngờ rằng mọi người lại có thể cùng nhau nói chuyện như thế này.
Quả nhiên, định kiến trong lòng người chất cao như núi, khi chưa hiểu rõ thì không nên chỉ nhìn lướt qua mà đánh giá người khác một cách chắc chắn.
"Cảm ơn các thây ạt"
"Bạn học Cố, lần trước trong thư trả lời của tôi, em có gì không hiểu không?"
Tăng Sùng nhiệt tình mở miệng, thái độ của ông lúc này so với khi lên lớp hoàn toàn có thể coi như hai người khác nhau, có lẽ là vì lâu lắm rồi ông mới gặp được một sinh viên trẻ thật sự coi trọng việc biểu diễn, ông đặc biệt rất trân trọng, sợ sẽ dọa cô chạy mất.
Cố Bắc Từ không giả vờ thảo mai nịnh nọt, thẳng thắn dứt khoát đưa ra câu hỏi của bản thân.
"Quả thực có một số điêu em không hiểu lắm, em đã đánh dấu và ghi chú lại.'
Các thầy giáo nhìn Cố Bắc Từ lấy ra một cuốn sổ, trên đó ghi dày đặc toàn chữ, họ đều tỏ ra vô cùng hài lòng, tất cả mọi người đều nhiệt tình vây quanh Cố Bắc Từ, kiên nhẫn giảng dạy.
Chỉ trong nháy mắt, xung quanh Cố Bắc Từ có đến bảy, tám vị giáo sư cấp cao, cùng nhau chỉ dạy cho cô.
Lại ngay sau đó, thây Tăng thậm chí còn kéo Cố Bắc Từ vào nhóm chat nội bộ của câu lạc bộ kịch bọn họ.
"Ngày mai chúng tôi sẽ ra ngoài biểu diễn, nếu em có bất kì câu hỏi nào thì cứ hỏi chúng tôi trong nhóm chat."
Cố Bắc Từ tròn mắt ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào nhóm chat nội bộ trên điện thoại, lúc này các lão sư trong nhóm còn đang chia sẻ thông tin hành trình và địa điểm diễn, hoàn toàn không hê đề phòng cô.
"Giáo sư, hình như như vậy không được tốt lắm thì phải? Không phải em đang làm phiền các thây hay sao ạ?"
"Chuyện này có gì phiền đâu, tôi cũng rất tin tưởng eml"
Hướng Nam lão sư cười lên sảng khoái, tạo nên một sự tương phản rõ rệt với khuôn mặt lạnh lùng tự nhiên của ông.
"Vậy thì em sẽ không khách sáo."
Các vị thầy giáo đã trực tiếp thẳng thắn như vậy, Cố Bắc Từ cũng không cố tình khách khí nữa, ngay khi đến giờ ăn trưa, Lộ Tiểu Tang cũng đã hoàn thành xong cuộc phỏng vấn, Cố Bắc Từ liền chào tạm biệt các thầy, cùng cô ấy rời khỏi.
Vì trên khán đài không có ánh sáng, Cố Bắc Từ vừa đi đến cửa, đột nhiên đụng phải một bóng người đang bước nhanh tiến vào, toàn bộ tài liệu giấy tờ trên tay người kia đều rơi đầy trên mặt đất.
"Xin lỗi! Xin lỗi!"
Cố Bắc Từ một bên liên tục xin lỗi, một bên bật đèn pin của điện thoại, giúp người nọ nhặt giấy tờ vương vãi trên mặt đất, đột nhiên cô nhìn thấy một dòng chữ trên giấy.
'Lang Gia truyện?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận