Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 918:

Chương 918:Chương 918:
Chương 918:
"Trước đây mình cứ luôn không hiểu tại sao anh ấy lại cố chấp đến như vậy, mình đã ghét anh ấy đến nhường đó rồi mà anh ấy vẫn không chịu ly hôn, thậm Chí...
Thậm chí vì quá cố chấp mà tính tình càng ngày càng không kiểm soát được trước mặt cô, càng ngày càng như một quái vật.
"Bây giờ hai người lại đổi vai cho nhau, cậu lại trở thành người theo đuổi anh ấy, cuối cùng thì cậu đã cảm nhận được một cách sâu sắc rồi chứ?"
Tư Thần tiếp lời cô ra chiều hiểu rõ.
"Ừm"
Cố Bắc Từ không thể phủ nhận điều đó nên gật đầu.
Bây giờ mỗi giây mỗi phút cô đều phải kiêm chế cảm xúc của mình, kiêm chế ham muốn chiếm hữu của mình đối với Đại Ma Vương, kiêm chế bản thân không được dùng phương pháp cực đoan, kiềm chế bản thân... không được đen tối.
Trước giờ cô không hề biết Hoắc Tư Triệt yêu vô vọng như vậy khó chịu đến thế nào, nhưng bây giờ cuối cùng cô cũng nhận ra rồi.
Đối mặt với một người không còn yêu mình, một người vẫn giữ nguyên ước hẹn giữa hai người trong quá khứ, một người cố nỗ lực một mình. Nó giống như chạy marathon đường dài trong bóng tối, không có biển chỉ đường, không nhìn thấy điểm đích và chỉ có một người duy nhất là mình.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Cố Bắc Từ vừa mới sấy tóc xong, tiếng chuông ngoài cửa vang lên, có thể nhìn thấy trên màn hình, Diệp Khản đang đứng ở cửa với vẻ chán đời, tay trái thì câm quần áo, tay phải xách đồ điểm tâm của Đại Tứ Hỉ. Cố Bắc Từ chỉnh lại vẻ mặt, làm cho bản thân trông có vẻ nghiêm túc lại, sau đó mở cửa và để Diệp Khản bước vào.
"Quần áo của cô đây, mau thay đồ địL
Diệp Khản hết kiên nhẫn, xách quần áo lên và nói.
"Để ở đó đi, hôm nay tôi không mặc bộ này."
Cố Bắc Từ vừa cầm điểm tâm đến bên bàn ăn, vừa nói một cách lạnh nhạt.
"Cô nói cái gì? Cô không mặc? Vậy cô còn kêu tôi đi lấy? Cô có biết tôi bị các thím trong tiệm giặt khô vây quanh mất biết bao nhiêu là thời gian không?”
Trong lòng Cố Bắc Từ cười muốn xỉu, các tiệm giặt khô thường tụ tập mấy bà cô lớn tuổi, vì đó là nơi tụ tập kết thân trong khu vực giàu có này.
Tuy nhiên, ngoài mặt, cô vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, đưa mắt liếc Diệp Khản.
'Cho nên đây chính là lý do mà anh tới trễ?"
"Tôi..."
Diệp Khản đau khổ nín nhịn.
Lúc này Cố Bắc Từ đã ăn điểm tâm xong, tô lại môi lần nữa rồi đứng dậy.
"Được rồi, chúng ta đi thôi!"
Diệp Khản lắc túi giấy đựng thức ăn trên bàn theo quán tính, trong lòng chợt tức giận.
"Cố Bắc Từ! Nhiều như vậy mà cô ăn hết rồi sao? Không biết phần lại cho tôi một ít à?”
"Tôi đâu có nói là mời anh ăn sáng đâu! Đây không phải là chuyện riêng của anh sao?"
Cố Bắc Từ chằng buồn quay đầu lại đi thẳng về trước, nói làm cho Diệp Khản tức muốn khóc.
Thêm vào đó lúc này bụng của Diệp Khản đang sôi ùng ục, khiến anh ta trông càng thêm thê thảm.
Khoảng cách từ nhà Cố thị tới nơi anh sống giống như đi từ phía Bắc tới phía Nam thành phố. Đường cao tốc ở Đế Kinh bị kẹt từ rất sớm, để không bị xảy ra sự cố gì, anh ta cố ý dậy từ rất sớm, kết quả là bận bịu tới giờ vẫn chưa có hạt cơm nào vào bụng.
Sự uất ức tới lúc này không kìm nén được đã bung ral
"Cố Bắc Từ, con người cô sao lại quá đáng như vậy chứ? Nghĩ hết cách này đến cách khác để giày vò tôi!"
Lúc này, Cố Bắc Từ đi đến bên cạnh cửa xe, vừa đúng lúc quay đầu lại lạnh nhạt nhìn Diệp Khản.
"Chẳng phải tôi học từ anh ra sao? Có một sư phụ tốt như anh thì tôi sao có thể kém cỏi được chứ? Diệp sư phụ, anh khi không cố ý tìm cớ gây sự với người khác, công phu cũng không kém đâu! Hay là để tôi thị phạm thử anh xem?"
"Cô...
Diệp Khản tức giận đưa tay ôm lấy ngực, anh ta cảm thấy mình đang bị nội thương kinh khủng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận