Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 112:

Chương 112:Chương 112:
Chương 112:
Đám người lập tức nhìn vê hướng giọng nói cất lên, ngay cả ông chú đầu trọc cũng kinh ngạc mà quay người lại.
Đường Dục đột nhiên ngẩng đầu, phát hiện cách đấy không xa có một thiếu nữ xinh đẹp tinh xảo đang đứng ở đó, cô chỉ mặc một bộ váy liền áo màu trắng đơn giản mà xinh tựa như thiên SỨ.
Là anh ta hoa mắt hay là thiên sứ đến sớm đón anh ta đi?
Cố Bắc Từ nhìn thấy một màn trước mắt này, vẫn là ngoài ý muốn, dù rằng trong đầu cô đã tưởng tượng qua vô số lân, nhưng không nghĩ tới Đường Dục lại thảm như thế.
"Anh ta nợ các người bao nhiêu tiền? Tôi trả thay anh ta."
Cố Bắc Từ đứng tại chỗ, ánh mắt nhàn nhạt liếc qua Đường Dục, cuối cùng nhìn thẳng vào mặt ông chú đầu trọc, giọng nói rất nhẹ nhưng lại vô cùng uy nghiêm, mở miệng hỏi.
Đường Dục nghe được câu này, ngay lập tức kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mặt như muốn xuyên thấu qua người cô.
Gương mặt đẹp đến điên đảo như thế này, nếu là trước đây từng gặp qua, anh ta tuyệt đối sẽ không thể không có ấn tượng gì!
Nhưng anh ta lục tung khắp mọi ngõ ngách trong trí nhớ của mình một lượt cũng không nhớ ra đã gặp cô gái này ở nơi nào.
Một người con gái không quen biết, tại sao phải giúp anh ta trả nợ chứ?
'Anh ta nợ chúng tôi ba trăm vạn, cô bé, cô trả nổi sao?"
Gã côn đồ bên cạnh ông chú đầu trọc, hướng về phía Cố Bắc Từ, lỗ mãng mở miệng nói. Cố Bắc Từ không vui cúi đầu, ngón tay nhanh chóng nhấn vài cái trên điện thoại di động, nhìn ông chú đầu trọc, nhẹ hất cằm.
"Xem điện thoại của ông." ; D o c f u l l.vn- đọc tr mi ễn ph í
Ông chú đầu trọc ngây ngẩn cả người, có lẽ là Cố Bắc Từ trời sinh có khí thế của người bề trên, nên ông ta thế mà vô ý thức ngoan ngoãn nghe theo một con nhóc, móc điện thoại ra, nhìn thấy thông báo chuyển khoản trên điện thoại, lập tức kinh ngạc nhìn Cố Bắc Từ.
"Sao cô lại biết số tài khoản ngân hàng của tôi?"
"Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, xung quanh còn rất nhiều nhân vật lớn mà các người không chọc nổi, cút nhanh đi!"
Cố Bắc Từ vòng hai tay trước ngực, con ngươi đen nhánh nhẹ híp lại, lạnh lùng liếc nhìn ông chú đầu trọc, sát khí và lãnh ý vô hình bất thình lình hiện ra.
Nghe được câu này, sắc mặt ông chú đầu trọc tức khắc biến đổi, lập tức khom lưng cúi đầu xin lỗi Cố Bắc Từ.
"Xin lỗi đại lão, tiểu nhân có mắt không tròng, bây giờ tôi cút luôn đây, cút luôn đây!"
Nói xong câu đó, ông chú đầu trọc liên dẫn theo đám côn đồ vắt chân lên cổ mà chạy.
Cố Bắc Từ làm bộ bình tĩnh liếc về phía sau một cái, xác định đám người này đi thật rôi mới nhẹ nhàng thở ra một hơi dài.
Không nghĩ tới kiếp trước chị đại trong tù dạy cô mấy câu ngôn ngữ trong nghề này vậy mà lại có tác dụng như thế.
"Cô là ai? Tại sao lại giúp tôi?”
Lúc này, người đàn ông trước mặt cô nâng người dậy, ánh mắt cảnh giác nhìn cô chằm chăm. Hiển nhiên sau khi bị Phạm Thức lừa, Đường Dục đối với bất kỳ người nào cũng tràn đầy sự đề phòng và không tin tưởng.
"Bà chủ nhà cũng nhận được tiền thuê phòng anh còn nợ rồi, ngoài tiền vay nặng lãi vừa nãy ra thì chắc là nợ của anh tôi đều giúp anh trả sạch rồi."
Cố Bắc Từ có thể hiểu rõ tâm trạng của anh ta, từng bước từng bước một đi vê phía anh ta.
Đường Dục lại từng bước từng bước một lùi vê sau.
Trực giác của anh ta mách bảo cô gái này tuyệt đối không phải người bình thường, người bình thường chắc chắn sẽ không có được khí thế mạnh mẽ như vậy.
Thế nhưng anh ta cũng sẽ không tin vào cái chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này, cô gái này nhất định là có mưu đồ với anh tal "Rốt cuộc thì cô có điều kiện gì?"
Cố Bắc Từ cũng không nhiều lời, gọn gàng dứt khoát lên tiếng.
"Điều kiện của tôi rất đơn giản, tôi muốn thành lập một công ty truyên thông giải trí, cân một người quản lý và CEO khống chế toàn cục, hợp đồng năm năm, anh ngồi vị trí này. Hết hạn hợp đồng, muốn đi hay ở, thì tùy anh."
Cô nhớ rõ Đường Dục chỉ dùng thời gian ba năm liền có thể Đông Sơn tái khởi. Nhưng mà cô bỏ ra nhiều như thế, không chiếm chút tiện nghi của anh ta thì chẳng phải là quá lỗ rồi à.
"Cô muốn tôi... làm người quản lý cho cô?"
Đường Dục mở to hai mắt, không dám tin nhìn vào cô gái trước mặt. Cô bé này không biết sóng gió bây giờ anh ta đang phải đối diện hay là uống nhầm thuốc rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận