Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 815:

Chương 815:Chương 815:
Chương 815:
"Đừng đóng kịch nữa! Camera không biết nói dối đâu!"
Lúc này, A Thiểu, người không có mặt từ đầu tới giờ, vòng từ phía sau một cảnh sát bước lên, trên tay câm bản vừa sao chép được từ màn hình camera.
"Cũng may là tôi nhanh trí, sớm đã đổi thành một ly rượu không có độc rồi!"
Lúc này Khương Mẫn mới phản ứng lại và phát hiện ra A Thiểu đang mặc một bộ đồ của người phục vụ bàn.
"Hóa ra người vừa mới bưng rượu cho tôi là côI”
"Phải! Là tôi! Có tôi ở đây, các người đừng hòng hại được A Từ nhà chúng tôi"
A Thiểu nhướng mày và quát thẳng vào mặt Khương Mẫn. Cố Bắc Từ khẽ cong môi, thật ra hôm nay khi vừa bước vào hội trường, cô đã cảm thấy ánh mắt của Khương Viện nhìn cô có cái gì đó khác thường rồi, giống như đang che giấu một âm mưu nào đó, cho đến khi phát hiện ra Khương Mẫn biến mất, cô lập tức kêu A Thiểu bám theo ngay.
Thật không ngờ Khương Viện lại điên rồ dàn xếp một vở kịch như vậy.
"Khương Viện, vở kịch mà cô rắp tâm bày ra không ảnh hưởng gì đến một sợi tóc của tôi, ngược lại còn kéo chính cô xuống dưới vực thẳm."
Cố Bắc Từ lạnh lùng nhìn Khương Viện, cảnh sát cũng lấy còng tay ra, đi vê phía chị em họ Khương.
"Hai vị, chúng tôi chính thức truy tố hai người về tội danh mưu sát. Hãy đi với chúng tôi một chuyến!"
Lúc này, Khương Viện đột nhiên ngẩng đầu lên cười lớn, khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, cô ta đã lao thẳng về phía Cố Bắc Từ gào thét như một con ác quỷ.
"Cố Bắc Từ! Cô đáng phải chết! Nếu không phải do cô thì tôi đã không trở thành như ngày hôm nay!"
Khương Viện giơ hai tay ra định bóp chặt lấy cổ của Cố Bắc Từ, tất cả mọi người đều sửng sốt, không kịp phản ứng lại.
Còn Cố Bắc Từ không ngờ rằng trước mặt bao nhiêu cảnh sát mà Khương Viện lại nổi điên lên như vậy.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một bóng hình cao lớn vụt đứng chặn ngay trước mặt cô, một giây sau, vòng tay qua eo Cố Bắc Từ, cô ngả vào vòng tay vững chắc ấy, tất cả nguy hiểm ngoài kia đều đã có anh đỡ lấy.
"Bốp!"
Khương Viện ngã xuống mặt đất như một chiếc lá rụng, té xuống hai mắt nổ đom đóm lên, khuôn mặt phút chốc sưng như cái đầu heo, cô ta vừa ngẩng đầu lên liên nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng như giết người của Hoắc Tư Triệt.
"Con mụ điên! Lại dám động đến thiếu phu nhân nhà chúng tôi!"
Diệp Khản xoay cổ tay, vừa rồi chính anh đã giáng cái tát thật mạnh ấy, bây giờ anh đã khẳng định Cố Bắc Từ chính là thiếu phu nhân nhà Hoắc gia, là người nhà mình rồi. Kẻ nào dám ức hiếp thiếu phu nhân ngay trước mặt anh và lão đại thì anh sẽ cho kẻ đó phải chết!
"Đừng cho rằng cô là phụ nữ mà tôi không dám ra tay đánh côi Tôi...
Diệp Khản vẫn cảm thấy chưa hả giận, giơ chân lên định cho một cú đá nữa nhưng đã bị Chiến Anh ngăn lại.
"Chuyện tiếp theo hãy cứ giao cho phía cảnh sát đi!"
Chiến Anh đưa mắt ra hiệu với Diệp Khản, sau đó nghiêm túc nhìn về phía cảnh sát nói.
"Người phụ nữ này dám có ý đồ mưu hại giết người trước mặt cảnh sát. Tình tiết nghiêm trọng, hơn nữa thái độ của cô ta rất hung hăng, chống cự lại cảnh sát một cách thô bạo. Hy vọng phía cảnh sát có thể lấy lại công bằng cho những người dân chúng tôi!"
Cậu ta vừa nói xong thì vẻ mặt của mấy người cảnh sát ngay lập tức trở nên nghiêm túc.
Chỉ trong vài phút đồng hồ ngắn ngủi, Khương Viện đã tự đưa mình vào chỗ chết!
"Xin mọi người cứ yên tâm! Giải đi!"
Người cảnh sát đứng đầu hành lễ rồi nghiêm giọng ra lệnh, hai viên cảnh sát còn lại liên lập tức còng tay chị em họ Khương lại rồi dẫn ra ngoài một cách dứt khoát.
"Viện Viện, chuyện này rốt cuộc là sao?”
Dương Tu Văn sắc mặt tái nhợt đuổi theo ra ngoài, đã đến nước này rồi mà anh ta vẫn không từ bỏ Khương Viện.
Lúc này Khương Viện mới sực tỉnh và ra sức nhìn về phía Dương Tu Văn gào thét.
“Anh Tu Văn, mau cứu em với!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận