Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1064:

Chương 1064:Chương 1064:
Chương 1064:
"Nhìn thấy em là nghỉ ngơi rồi."
Chỉ bảy từ thốt ra và giọng nói trâm ấm lôi cuốn, thứ hormone chết tiệt trong người lại bùng phát.
Trái tim của Cố Bắc Từ bỗng chốc bị kích động, khi cô phản ứng lại, cô đã bị Đại Ma Vương nhấn xuống và ép dựa vào vai anh.
Ồ, cũng không phải là ép buộc, sau đó, cô không thể cưỡng lại sự cám dỗ của người đàn ông, cô dựa vào vai anh ở một tư thế thoải mái, rồi vô thức ôm lấy cánh tay anh.
Ở bên anh, cảm giác an toàn bao trùm lấy cơ thể cô, chẳng bao lâu, cô đã chìm vào giấc ngủ với đôi mi nặng tru.
Cũng không cách nào nhìn thấy được Đại Ma Vương có thực sự ngắm nhìn cô mãi như là đang chiêm ngưỡng cảnh đẹp nhất thiên hạ, trong ánh mắt đượm vẻ quyến luyến yêu thương giống như lời anh đã nói không.
Vi ptruyenful l.n et - Chỉ 100 0 đồn g/ngày đọ c tất cả Kho 100 0++ truyệ n dị ch miễ n ph í !
Cho dù mất trí nhớ bao nhiêu lần, cuối cùng họ vẫn yêu nhau, dù trải qua bao nhiêu chuyện, ánh mắt họ nhìn nhau, vẫn là ánh mắt ấy.
Nhưng cảnh tượng này lại rơi vào tầm mắt của Đỗ Thư Tĩnh.
Ánh mắt cô ta xoẹt qua vô số tia tăm tối, ngón tay nắm chặt rèm cửa khoang hạng nhất, rèm cửa đó phút chốc bị cô ta vò cho biến dạng, co lại thành hình dạng đau đớn.
"Thưa cô, máy bay của chúng tôi sắp cất cánh rồi, mời cô ngồi cẩn thận lại trên ghế..."
Một nữ tiếp viên hàng không lịch sự đến nhắc nhở cô ta, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Đỗ Thư Tĩnh, cô ấy sửng sốt lùi lại tới vài bước.
"Được, xin lỗi, vừa rồi có thứ gì đó bay vào mắt tôi."
Đỗ Thư Tĩnh nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt, dịu dàng nhìn cô tiếp viên.
"Tôi làm cô sợ rồi phải không?”
"Dĩ nhiên là không rồi!"
Cô tiếp viên lập tức lắc đầu, thậm chí còn tự hỏi có phải vừa rồi mình bị ảo giác không.
Giấc ngủ này Cố Bắc Từ ngủ rất an yên, ngủ ngon tới mức đến giờ xuống máy bay mà cô vẫn chưa tỉnh, cho đến khi Đại Ma Vương bế cô dậy, mới làm cô tỉnh giấc.
Cố Bắc Từ khẽ hé mi mắt, phát hiện ra tất cả lãnh đạo cấp cao đều đang nhìn cô đầy ẩn ý, cô giật mình lập tức nhảy xuống khỏi người Hoắc Tư Triệt, khuôn mặt đỏ bừng lên.
"Sao tới rôi mà anh không đánh thức em?"
"Em ngủ ngon quá." Một nụ cười xuất hiện trong mắt người đàn ông, anh liếc ngang qua vai mình.
Trời ạ! Không phải cô ngủ như con heo, chảy hết cả nước miếng lên vai của Đại Ma Vương đó chứ? Aaaaaaaal Không dám nhìn vào luôn!
Cố Bắc Từ ngượng ngùng nhìn theo ánh mắt của người đàn ông và nhanh chóng nhìn vào vai anh, hình như đúng là có thứ chất lỏng ấy trên người anh thật!
Mất mặt quá đi, trước mặt bao nhiêu lãnh đạo cấp cao của cả hai công ty như vậy, quá mất thể diện rồi!
"A Từ"
Lúc này, A Kiều nở nụ cười bước đến, kéo Cố Bắc Từ sang một bên, hạ giọng nói.
"Chị có biết lúc chị đang ngủ đã xảy ra chuyện gì không? Trước mặt Đỗ Thư Tĩnh, chị và Hoắc tổng cũng thái quá lắm rồi đó? Chị không sợ cô ta sẽ lại giở trò quỷ gì nữa sao?
Chúng ta không sợ địch ngoài sáng mà chỉ sợ địch trong tối thôi!"
Giọng điệu của A Kiều thể hiện sự quan tâm lo lắng, tuy cô ấy hay mồm mép tép nhảy nhưng loại người như Đỗ Thư Tĩnh giống như rắn độc trốn trong rừng rậm, chỉ trong một câu nói khái quát mà đã ẩn chứa được rất sâu sắc.
Vừa rồi, cô còn nghe thấy một số lãnh đạo cấp cao bàn tán râm ran, nói rằng Cố Bắc Từ không biết tự kiểm điểm, không nể mặt Đỗ Thư Tĩnh.
Có vẻ như mọi người vẫn cho rằng Đỗ Thư Tĩnh mới là vợ sắp cưới của Hoắc Tư Triệt, có những lời chỉ trích khá nặng nề đối với Cố Bắc Từ. Trên thực tế, phân lớn dư luận nội bộ của Hoắc thị đều đứng về phía Đỗ Thư Tĩnh.
"Đừng lo lắng, tiếp theo e rằng cô ta lo cho thân mình còn chưa xong, không có thời gian giở trò gì với chị được đâu."
Trong ánh mắt Cố Bắc Từ thoáng qua đầy ẩn ý, hôm nay Đỗ Thư Tĩnh liên tiếp gây ra nhiêu chuyện như vậy, nếu như cô mà không tặng cho cô ta một món quà lớn thì cô không còn là Cố Bắc Từ nữal
Bạn cần đăng nhập để bình luận