Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 846:

Chương 846:Chương 846:
Chương 846:
Người đàn ông không ngừng tới gần, hơi thở bá đạo của anh liên vây quanh lấy cô, xâm chiếm bầu không khí của cô, tới cả hô hấp cũng khẩn trương lên và áp suất trong không khí.
Cố Bắc Từ theo bản năng nhắm mắt lại, chuẩn bị lại bị anh "bắt nạt" khiến người mềm nhữn ra lần nữa, đột nhiên!
'Khụ khụ khụt”
Người đàn ông bỗng ho khan kịch liệt, âm thanh tới mức tựa như sắp ho ra cả phổi, Cố Bắc Từ lập tức mở to mắt, lại phát hiện Đại Ma Vương đưa lưng về phía cô, bả vai không khống chế được mà run rẩy, bóng lưng vốn dĩ cao lớn của anh đột nhiên lại trở nên thật mảnh khảnh.
"Triệt ca ca, rốt cuộc anh làm sao vậy?
Cố Bắc Từ hô một tiếng, người đàn ông đột nhiên lung lay như sắp đổ, sợ tới mức trái tim của cô thiếu chút nữa nhảy ra, vội vàng đỡ lấy anh, người đàn ông trông như chiếc lá rụng mà vào trong ngực cô, mà giữa những khe hở ngón có thể thấy có máu trào ra.
"Tại sao lại như vậy? Chiến Anhl Chiến Anh! Mau đưa anh Triệt đi bệnh viện!"
Màu đỏ chói mắt kia khiến Cố Bắc Từ cảm thấy vô cùng hoảng loạn, may mà Chiến Anh ở bên ngoài, nghe thấy gọi mình liên lập tức vọt vào, vội đỡ lấy Hoắc Tư Triệt rôi đưa anh tới bệnh viện lớn nhất Đế Kinh.
Nửa tiếng sau, Hoắc Tư Triệt mặc quân áo bệnh nhân màu lam ngôi ở trên giường bệnh, Cố Bắc Từ cùng với Chiến Anh, Diệp Khản và Hạng Hằng, sắc mặt ai cũng nghiêm túc đứng ở trước giường, chờ chuyên gia xem báo cáo chụp X- quang và CT.
"Haiz... để cho lão Chu cũng tới hội chẩn một chút đi, bệnh tình của đứa nhỏ này thật sự là quá kỳ quái."
Không nghĩ tới viện trưởng luôn giỏi trong việc tiếp nhận những căn bệnh khó lại nói như vậy, trái tim của Cố Bắc Từ lập tức vọt tới cổ họng.
"Viện trưởng, thân thể của anh Triệt rốt cuộc như thế nào?"
"Từ kết quả kiểm tra thì có thể thấy được cường độ hoạt động của đại não và tim quá cao, đồng thời việc không nghỉ ngơi đầy đủ đã ảnh hưởng tới việc cung cấp máu và khiến cho các cơ quan nội tạng khác làm việc quá tải, xuất hiện tình trạng suy kiệt.
Nhưng mà, lấy lượng công việc hiện giờ của cậu thì không đến mức phải đạt tới loại tình trạng này chứ. Làm gì có người nào hoạt động hết công suất của não bộ mỗi phút mỗi giây trong 24 giờ đâu?"
Viện trưởng cảm thấy kỳ quái 'Chậc” một tiếng.
Trong đầu Cố Bắc Từ bỗng nhiên vang lên những lời mà Đại sư Nhất Đăng nói qua ở trong lớp học.
"Việc tạo giấc mộng dài về lâu dài, nếu như kiên trì không chịu tỉnh lại, cuối cùng bởi vì tiêu hao năng lượng mà não dần dần bị chết đi, cuối cùng là chết hẳn..."
Chẳng lẽ Đại Ma Vương thật sự...
Nghĩ đến đây, biểu cảm của cô đầy phức tạp mà nhìn vê phía Hoắc Tư Triệt, mà ánh mắt của anh từ đầu đến cuối đều ở trên người cô.
“Anh không có việc gì.'
"Anh...
Cô vừa định mở miệng hỏi thẳng anh rằng hết thảy những chuyện này đều là anh đã dùng cả sinh mệnh này vì cô mặt tạo nên giấc mộng đẹp này hay không, nhưng mà ngay lúc này chuyên gia trung y đi đến. "Lão Chu, ông mau đến xem tên nhóc này đi, tôi thật sự là..."
Vị bác sĩ trung y vẫy tay, đi tới bắt mạch cho Hoắc Tư Triệt, thời gian dần trôi qua, lông mày của ông cũng càng ngày càng nhăn chặt lại.
Sắc mặt của Cố Bắc Từ cũng theo biểu cảm của bác sĩ mà dân thêm ngưng trọng.
"Chậc chậc, xem ra ngay cả lão già có thể xoay chuyển trời đất như tôi đây cũng không có biện pháp với việc này rồi, Nói đến cùng căn bệnh này vẫn là phải xem chính bản thân cậu, rốt cuộc điều khiến cậu cố chấp là gì, đáng giá để cậu liều mạng như vậy ư?"
Lão Chu nghiêm túc mà trách mắng Hoắc Tư Triệt, mà nghe thấy câu cuối cùng của lão Chu, Hoắc Tư Triệt lại nhìn Cố Bắc Từ đầy vẻ sâu xa.
"Nếu không chúng ta trước lên một kế hoạch nghỉ ngơi điều dưỡng dài hạn một chút, đợi tới khi thân thể của anh tốt hơn thì chúng ta liên kết hôn nhé?”
Cố Bắc Từ thử thăm dò mở miệng hỏi, cô muốn dẫn anh đi tìm bác sĩ khắp thế giới, cô không tin không trị khỏi bệnh cho anhl
"Không được!"
Nhưng mà cô vừa mới dứt lời, sắc mặt của người đàn ông lập tức trâm xuống, lập tức cự tuyệt, mà áp suất thấp tới đáng sợ cũng nhanh chóng tỏa ra.
Cái sự lạnh lẽo áp bức này của anh, trong một giây này với vậy mà lại cảm thấy như mình đã quay lại kiếp trước...
Hay là... vốn dĩ không có cái gọi là kiếp trước kiếp này?
Cố Bắc Từ sững sờ mất một lúc, Chiến Anh bên cạnh cũng vội vàng phụ họa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận