Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 187:

Chương 187:Chương 187:
Chương 187:
"A2? Cái gì? Cái gì sai rồi?"
Vẻ mặt cô lờ mờ không biết gì ngẩng đầu, không hiểu đại ma vương đang nói gì.
Cô bất chợt đụng vào ánh mắt nóng bỏng của Hoắc Tư Triệt, người đàn ông bỗng nhiên đứng dậy, sải bước hướng cô đi tới.
Là anh sai rồi, tự dưng khôn vặt muốn đùa bỡn linh tinh cái gì kết cục lại tự mua dây buộc mình. Lúc cô mặc áo sơ mi trắng đi ra, Hoắc Tư Triệt cũng biết, anh rốt cuộc bị cô hoàn toàn đánh bại, hoàn toàn không còn lý trí, chỉ còn lại sự kích động theo bản năng của con người!
"Anh...
Cô hoàn toàn không có chuẩn bị gì cho tình huống này, anh đem cô bế bổng lên, không kịp chờ đợi đi tới giường, còn theo thói quen, thận trọng đem cô đặt lên giường.
"Anh anh anh anh... Anh muốn làm gì?
Cố Bắc Từ khẩn trương trực tiếp lắp bắp, cô theo bản năng dùng hai tay che chắn trước ngực mình, thậm chí không dám nhìn cặp mắt kia của Hoắc Tư Triệt.
"Tiểu Bắc, nhìn anh."
Giọng nói của người đàn ông trâm thấp từ tính tràn đây mê hoặc, giống như chuyên dùng để khắc chế mê hoặc Cố Bắc Từ, cô ngoan ngoãn nhìn về phía anh, nhìn anh đưa bàn tay rộng lớn từ từ bao bọc tay cô.
"Tiểu Bắc, có thể không?"
Một câu nói kia, như dòng điện xâm nhập toàn thân Cố Bắc Từ vậy, mang theo một trận run sợ cùng sợ hãi. Đại khái làm trung tâm thần kinh của cô hoàn toàn tê dại, không thể suy nghĩ, cho nên quỷ thần xui khiến thế nào mà cô lại gật đầu một cái.
Cơ hồ thời gian không đến một giây, cô nhìn thấy người đàn ông từ trước tới giờ vô sắc luôn tỉnh táo có chút vui mừng, vì cô hoàn toàn điên cuồng.
Đáy mắt người đàn ông nhanh chóng dâng lên gió bão ngập trời, giọng nói khàn khàn trầm thấp mê người.
"Tiểu Bắc, đừng trêu chọc anh..."
Cố Bắc Từ trong nháy mắt sắc mặt đỏ ửng, lúc cô đi tắm cái gì cũng không có mang vào, cho nên lúc đi ra... Trừ áo sơ mi ra cái gì cũng không có mặc.
Đôi mắt người đàn ông đỏ ngâu nhất thời nguy hiểm nheo lại.
"Em muốn đổi ý?"
"Không không không... Không phải."
Cố Bắc Từ vội vàng lắc đầu, cô cuống cuồng, đột nhiên cảm giác bụng có gì đó không đúng, ý thức được là chuyện gì xảy ra, cô càng thêm lúng túng.
Tiểu nha đầu mặt càng đỏ, làm bộ đáng thương nhìn anh, ấp úng nửa ngày không nói ra lời.
Đau lòng cuối cùng chiến thắng kích động ban đầu, Hoắc Tư Triệt dừng động tác lại, tự giễu cười một tiếng, nằm ở trên người cô thở gấp kịch liệt.
Cố Bắc Từ cũng không biết phải làm sao, rốt cuộc khóc không ra nước mắt lên tiếng.
"Em không phải là không muốn... Chính là bà dì của em không cho phép... Đã tới...
Hoắc Tư Triệt: "..."
Mười phút sau, Cố Bắc Từ mặc nghiêm nghiêm thật thật từ phòng vệ sinh đi ra.
Khăn trải giường đã được đổi sang cái mới, Hoắc Tư Triệt trầm mặt tựa vào đầu giường, bâu không khí trâm thấp ngột ngạt.
Cố Bắc Từ thận trọng từ bên kia vén chăn lên leo lên, đang định mở miệng an ủi đại ma vương mấy câu.
"Nếu không chúng ta lần sau..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận