Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 248:

Chương 248:Chương 248:
Chương 248:
Người bảo vệ đó vốn dĩ dũng mãnh không bằng một phân mười mẹ của Vu Cố, căn bản cũng không kéo nổi.
Đối phương trực tiếp xông đến, hướng đến mặt của Hứa Vận Nhi, giáng xuống một cái tát mạnh.
"Tuổi còn nhỏ không lo học hành, tôi cho cô câu dẫn đàn ông này! Tôi cho cô cợt nhả này! Giả vờ cái gì mà bạch liên hoa thuần khiết này! Con đĩ này!"
Mẹ của Vu Cố chắc là xuất thân từ nhà giàu mới nổi, những lời khó nghe đều đem ra chửi người, đứng trước mặt bao nhiêu người như vậy, hình tượng thanh khiết mà Hứa Vận Nhi xây dựng ba năm nay, đều bị mẹ của Vu Cố từng phát từng phát đạp đổ.
Cố Bắc Từ đang đứng bên quan sát, nghe âm thanh đó cũng cảm thấy đau. Mọi người xung quanh đều bị dọa sửng sốt, toàn bộ đều ngơ ngác nhìn qua.
Trái tim của Cố Bắc Từ chưa từng trải qua cảm giác vui như vậy, giống như là người đang hung dữ đánh Hứa Vận Nhi không phải mẹ của Vu Cố mà là bản thân cô.
Đáng tiếc, cô bây giờ không thể tự mình ra tay.
Có điều chuyện vui này không kéo dài được bao lâu thì hiệu trưởng đã nhanh chóng mang theo hai bảo vệ khác đến, đem hai người lôi ra.
Hứa Vận Nhi đã bị đánh thảm hại đến mức chẳng ra làm ra, còn ấm ức biện bạch.
"Dì Vu, dì thực sự đã hiểu lầm rồi! Con với Vu Cố chỉ là mối quan hệ bạn bè bình thường thôi, chúng con thật sự trong sạchl”
Cô theo thói quen bắt đầu khóc lóc, tỏ ra vẻ mặt sợ sệt, khiến cho bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ yếu mềm ngay. Nhưng bây giờ cô giống như cái đầu lợn, khiến cho thủ đoạn thường dùng của cô lúc này bị giảm đi 50%.
Càng huống hồ là, đối phương mà cô khổ sở giả vờ ấm ức lại là mẹ của Vu Cố.
"Con đĩ! Bớt đưa cái bộ dạng đó của cô ra trước mặt lão nương phô trương! Tiểu tam mà Lão nương từng bắt được bây giờ chất thành đống rồi! Cô đã thấy tiểu hồ ly nào bước được vào cửa của Vu Gia chưal"
Người phụ nữ trung niên cười lạnh một tiếng.
"Còn dám nói cô không có câu dẫn con trai tôi? Không có câu dẫn vậy hợp đồng quản lý kia là ai ký? Còn muốn vào cửa Vu Gia nhà bọn tôi? Lão nương nói cho cô biết, không có cửa đâu!"
Hứa Vận Nhi nghe người phụ nữ trung niên này nhắc đến chuyện hợp đồng, lập tức hoảng loạn, hợp đồng ngàn vạn lần cũng không thể đình chỉ được, nếu không thì ước mơ làm diễn viên của cô ta bị tan vỡ rồi!
Cô ta liền ngã xuống đất, nức nở nghẹn ngào van xin người phụ nữ trung niên.
"Bản hợp đồng đó là do bản thân con đích thân phỏng vấn đạt được, không liên quan gì đến Vu Cố cả. Dì à, xin dì đừng đổ oan cho người tốt!"
Hiệu trưởng cũng không nhẫn tâm nhìn tiểu cô nương xinh đẹp như vậy bị làm nhục, cũng không điều tra rõ ràng đã nói giúp Hứa Vận Nhi.
"Đúng vậy, Vu phu nhân, Hứa Vận Nhi ở trường là một học sinh gương mẫu, từ trước đến nay chưa từng làm ra cái chuyện yêu sớm trái với quy định nhà trường như thế, có phải là bà sai rồi không?”
Không ngờ rằng hiệu trưởng lại nói như thế, đối với mẹ của Vu Cố mà nói là càng thêm dầu vào lửa.
"Làm sai ư! Tôi thấy làm sai là lão hồ đồ nhà ông mới phải! Cô ta sắp leo lên giường của con trai tôi rôi! Còn gọi là không có yêu sớm? Lão nương còn chưa tính với các người đó! Đây là học sinh mà các người dạy được sao?
Một học sinh như thế này sao lại có thể vào được trường quý tộc S, lẽ nào đã thông đồng với tất cả nam sinh của trường này rồi, đợi gây tai họa cho nửa cái trường này mới được đúng không? Ông nhanh chóng đuổi học con đĩ này cho tôi!"
Mẹ Vu Cố đã ra tay thì nhất quyết giải quyết đến cùng, hiệu quả còn vượt qua sức tưởng tượng của Cố Bắc Từ.
Cô chỉ nghĩ là người này chỉ đến để dạy dỗ Hứa Vận Nhi một trận thôi, không ngờ rằng sự việc đột nhiên càng ngày càng nghiêm trọng.
Nữa tiếng sau, tại văn phòng của hiệu trưởng.
Sắc mặt của Hứa Vận Nhi trắng bệch đứng vào một góc, còn mẹ Vu Cố lại sung sướng trong nhung lụa, ngồi trên ghế của hiệu trưởng, sắc mặt xanh xám.
Một lúc sau, ở cửa truyền đến một âm thanh, Cố Bắc Từ đưa mắt nhìn qua, Tô Phù Dung gấp gáp chạy đến, vừa nhìn thấy Hứa Vận Nhi, nước mắt lại bắt đầu rơi xuống.
"Con gái bảo bối của mẹ! Con sao lại bị người khác chà đạp thành như vậy chứ hải"
"Mẹt”
Hứa Vận Nhi nhìn thấy mẹ của mình, lại nhìn thấy Cố Thanh Nguyên đi phía sau, lập tức ấm ức khóc to thành tiếng. Hai mẹ con ôm lấy nhau, rồi khóc to chói hết cả tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận