Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 716:

Chương 716:Chương 716:
Chương 716:
Mấy người thành viên xông ra, giương mắt nhìn Cố Thất Giác.
Cố Bắc Từ nhìn qua, đêu là những thành viên đời đầu, cũng là những anh em tốt nhất của anh hai.
Đúng lúc Cố Thất Giác đang cảm thấy bâu không khí có phần ngượng ngùng, liên khoác vai từng người.
"Đúng vậy, anh chắc chắn phải đi rồi, đợi một lát mời các anh em ăn bữa cơm chia tay, đi hay không?”
"Hả?"
Các thành viên liên lộ ra vẻ mặt buồn bã thất vọng, Cố Bắc Từ nhìn thấy gương mặt không biết an ủi người khác của anh hai, chỉ đành lắc đầu đích thân xuất trận.
"Ý của anh hai em là, tiếp tục ở lại đội Linh Hồn Rồng, vậy thì chỉ có thể ăn bữa cơm chia tay với anh ấy, còn nếu chọn đi cùng với anh ấy, thì bữa cơm hôm nay là tiệc chúc mừng, chính là bắt đầu mới."
"Thật sao? Đội trưởng anh thật ra có ý này sao?”
Thương Pháo sư (chức danh trong game) trong đội là người nhỏ tuổi nhất, nghe được câu nói này, hai mắt liên sáng rực nhìn Cố Thất Giác.
"Đúng đúng đúng, lời Bắc Từ nhà chúng tôi nói chính là đại diện cho ý nghĩ của anh."
Lúc này, Cố Thất Giác mới phát giác, cười trả lời.
"Vậy ngày mai em sẽ rút khỏi đội Linh Hồn Rồng!"
'Em cũng sẽ rút luil
Các thành viên sôi nổi bày tỏ thái độ, cuối cùng cái người Thương Pháo sư nhỏ tuổi nhất ôm bụng nói.
"Lão đại, em đói rồi." "Đi! Đưa các em đi ăn uống no say!"
Cố Thất Giác liên hiện ra vẻ nụ cười của tổng tài ngầu lòi - đẹp trai - ngông cuồng - độc đoán - quả quyết, rút tấm thẻ đen ra.
Các đồng đội toàn bộ đều reo hò bên cạnh Cố Thất Giác đi ra ngoài.
Còn lại là chị Trà và Cố Bắc Từ đi phía sau, mặc dù Cố Bắc Từ đã gặp chị Trà rất nhiều lần rôi, nhưng lúc trước đều không có gân gũi như này.
Hiện tại, Cố Bắc Từ âm thầm quan sát chị Trà, gương mặt búp bê rất dễ thương, anh hai từ nhỏ đã rất thích những thứ dễ thương, vì vậy thay đổi từ lúc nào không hay, ở bản thân anh ta cũng không nhận ra, đã có một thứ tình cảm khác với chị Trà.
Chị Trà bị Cố Bắc Từ nhìn nên có phần ngại, chỉ đành nói về chuyện game.
"Trận thi đấu hôm nay thực ra đánh vô cùng đẹp, hai người lâu như vậy không có chơi rồi, vậy mà vẫn phối hợp vô cùng ăn ý, đánh thắng được đội Thần Đền bọn họ."
"Thực ra hôm nay chơi vô cùng mạo hiểm, em và anh hai lúc đó chính là cá CƯược.'
"Cá cược?"
Các thành viên phía trước nghe thấy câu này, liền đồng loạt quay đầu nhìn Cố Bắc Từ.
"Đúng, chính là cá cược, cá cược Sa Hàng căn bản không biết em là thần giả công chúa, cá cược lúc khai cuộc em lẩn trốn, bọn họ chỉ tưởng rằng em là gà mờ, nên sẽ lơ là cảnh giác với em.
Sau đó thời gian em ẩn nấp lâu quá, vì để thành công đánh lừa bọn họ, không thể không để pháp sư Angola hi sinh được, lúc đó với kỹ năng diễn xuất của anh hai, em thật sự sợ sẽ bị đối thủ nhìn thấy." Cố Bắc Từ nói xong, trong lòng vẫn còn cảm giác chấn động lòng người đó, không ngờ rằng, đối thủ của bọn họ lại kiêu ngạo tự mãn như vậy, căn bản không nhìn ra mưu kế rõ ràng của bọn họ như thế.
"Trời ạ, sau này lúc các anh chị diễn xuất, có thể nào nói với em tiếng được không, dọa cho em thật sự tưởng rằng xong luôn rồi!"
Bạn nhỏ Angola bị chết oan gương mặt khốn khổ nói.
Cố Thất Giác vô ý phất phất tay: "Với kỹ năng diễn xuất tệ như mấy đứa, lúc đó chắc bị nhìn thấu hết, vì vậy chắc chắn là không thể nói với các em rồi! Chỉ cần diễn xuất cấp độ ngôi sao như đội trưởng các em, mới có thể trấn tĩnh được mọi người, biết chưa hả?"
"Cố Thất Giác, anh lại khoe khoang rồi phải không?”
Ánh mắt chị Trà vừa lướt qua, anh hai lập tức đưa tay lên miệng làm động tác kéo khóa lại, Cố Bắc Từ thấy tương tác giữa hai người bọn họ, trong lòng có chút xúc động.
Không ngờ bọn họ lại xứng đôi như vậy, lúc trước cô đều không hề phát hiện.
Mọi người bất tri bất giác đã đi đến cửa cuối của sân vận động, từ xa Cố Bắc Từ liền thấy người đàn ông của cô đang đứng trên quảng trường đợi cô.
Ánh đèn mờ nhạt chiếu lên người anh, vẻ đẹp trai còn hơn tất cả nam diễn viên trong phim thần tượng, bên vệ đường lúc lúc lại có cô gái đi ngang qua la hét, mà anh đứng một mình nơi đó, liên trở thành một phong cảnh tuyệt sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận