Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 254:

Chương 254:Chương 254:
Chương 254:
Trong bệnh viện,
Hứa Vận Nhi làm kiểm tra toàn diện xong, Tô Phù Dung đặc biệt đặt một phòng bệnh VỊP dành riêng cho cô ta.
Bác sĩ mang kết quả tới, Tô Phù Dung lập tức lo lắng ra đón tiếp.
"Bác sĩ, tình trạng con gái tôi thế nào rồi? Bên trong có chấn thương gì không?”
Bác sĩ kia nhanh chóng đảo mắt, sau đó nhàn nhạt trả lời: "Đến mô mềm cũng không bị thương, còn nói gì đến chấn thương nội tạng. Tất cả đều chỉ là vết thương ngoài da, mua chút dầu hoa hông về nhà thoa qua là được. Yên tâm đi, mọi chức năng trong cơ thể đều hoạt động rất tốt."
Tô Phù Dung nghe vậy, khẽ cau mày, không hài lòng lẩm bẩm: "Bác sĩ, không phải ông đang giải thích quá chung chung sao? Trên mặt con gái tôi vẫn còn tới mấy vết rách vì bị móng tay con ả đê tiện đó cào qua, sau này có thể để lại sẹo không? Trong tương lai nó còn phải trở thành một ngôi sao lớn đấy!"
Bác sĩ hít vào một hơi thật sâu thật dài, lúc này mới kiểm soát được cơn giận dữ của mình.
"Mấy vết rách này quả thực rất nghiêm trọng."
Tô Phù Dung vừa nghe thấy những lời đó, đột nhiên trở nên hoảng hốt căng thẳng.
"Nghiêm trọng đến mức nào? Khi nào con bé khỏe lại được? Ông yên tâm, bao nhiêu tiên cũng không thành vấn đề, nhà họ Cố chúng tôi có tiền!"
Trong tiềm thức bà ta đã tự coi mình là một thành viên của Cố gia, hoặc cũng có thể nói rằng ở trong mắt bà ta, cả Cố gia sớm muộn gì cũng đều sẽ nằm trong tay bà ta. "Nghiêm trọng đến mức chỉ cần hai người đến chậm một chút, vết thương này liền lành trở lại."
Bác sĩ giễu cợt ném ra một câu, lập tức xoay người đi ra ngoài.
Sắc mặt Tô Phù Dung hết xanh lại chuyển đỏ, cuối cùng tức giận mắng một câu: “Cái thứ gì vậy chứ!”
Hứa Vận Nhi nằm trên giường bệnh, trong lòng hết sức bối rối, cô ta từ trước đến nay chưa từng nghĩ tới rằng, thủ đoạn của mình cao siêu như vậy, cũng có lúc lại bị lật xe.
“Chuông reo chuông reo...
Từng đợt tiếng chuông vang lên, Hứa Vận Nhi lấy điện thoại di động ra nhìn qua một cái, là Tưởng Ngọc Đường gọi điện thoại tới.
"Vận Nhi, mấy tin tức trên mạng kia đều là sự thật sao? Cô lại thực sự dính líu đến tên nhóc Vu Cố đó? Vậy cô xem cô còn xứng với tôi không? Chỉ vì chúng tôi không cho cô nhận vai diễn đó, cô liên chạy ra ngoài bán thân?”
Trên điện thoại, Tưởng Ngọc Đường mới phát hiện trên đầu mọc sừng rõ ràng đã tức điên lên, nói cái gì cũng thấy khó nghe.
Hứa Vận Nhi vốn đã ở trong tình trạng sứt đầu mẻ trán, vốn dĩ không muốn nói chuyện với tên thần kinh này chút nào, không nói lời nào liền cúp điện thoại.
Cô ta còn chưa kịp cất điện thoại di động, chuông điện thoại đã lại vang lên, lân này là cuộc gọi từ công ty quản lý, cô ta vội vàng bắt máy, chỉ nghe thấy tiếng nói giễu cợt của người quản lý đổ ập bên tai.
"Cô Hứa, tôi chính thức thông báo cho cô, hợp đồng tạm thời của cô với công ty chúng tôi đã bị hủy bỏ! Cô quả là quá lớn gan lớn mật, đến thiếu gia nhà chúng tôi mà cũng dám dụ dỗ, thật không biết xấu hổi" Khuôn mặt tức giận của Hứa Vận Nhi đột nhiên xanh mét, chưa kịp đợi đầu dây bên kia nói xong đã ngay lập tức cúp điện thoại.
"Vậy phải làm sao bây giờ, con không có hợp đồng quản lý thì làm sao có thể ký hợp đồng với £ Thời gian đẹp nhất) !
Nghe thấy cuộc gọi, Tô Phù Dung vội vội vàng vàng đi tới.
"Hay là đi câu xin ba nuôi của con, Cố gia nhất định sẽ có cách!"
"Còn xin xỏ gì nữa? Ông ta vốn không muốn con vào giới giải trí, chẳng phải vừa lúc này sẽ càng có lý do ngăn cản sao?U'
Hứa Vận Nhi bực bội quay sang lạnh lùng mắng mẹ, chợt nhớ đến tất cả những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, vẻ mặt dân trở nên hung ác.
"Hừ! Tất cả đều là do đứa con gái đê tiện Cố Bắc Từ đó, nếu cô ta không ở trong làm trò quấy nhiễu, làm sao con có thể bị động như vậy!"
"Đứa ngốc nghếch kia bây giờ lại ngu xuẩn không chịu nghe lời, luôn làm hỏng chuyện của chúng ta. Xem ra cách thức tâng bốc lừa gạt của chúng ta, đang càng ngày càng trở nên vô dụng đối với cô tal"
Tô Phù Dung lập tức đáp.
"Không hiểu tại sao, dạo gần đây con cảm thấy Cố Bắc Từ càng ngày càng thông minh nhanh trí, bắt đầu không chịu nằm yên trong tầm kiểm soát của chúng ta nữa."
"Cô ta đã trở nên khôn ngoan, giống như trước kia."
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng điều đó là sự thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận