Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1075:

Chương 1075:Chương 1075:
Chương 1075:
"Phương thức bào chế liệu rằng vẫn trong tay tiến sĩ Chương kia chứ? Cô khẳng định mấy người này sẽ không tiết lộ bí mật của chúng ta? Lần này cô nhất định phải đi giải quyết vấn đề, danh sự của gia tộc Thomas không cho phép có một tí ảnh hưởng nào! Nếu không, chúng tôi chỉ có thể giải quyết cô, Đỗ tiểu thư thân yêu!"
"Tôi hiểu, tôi sẽ đích thân đi! Xin ngài Tom yên tâm."
Đỗ Thư Tĩnh mím chặt môi, ngắt điện thoại.
Có điều, trước khi đi qua Mỹ, cô ta vẫn còn một chuyện quan trọng hơn, tối nay nhất định phải kết liễu...
Đồng hồ trên tường chỉ điểm 11g, đêm đã khuya.
Đỗ Thư Tĩnh mặc chiếm đầm ren màu đen khoét cổ V, trên mặt trang điểm rất tinh tế, môi đỏ mọng nước khiến người ta suy tư không dứt.
Cô ta cầm ly nước cam trên tay, dần dần đi vê phía phòng sách của Hoắc Tư Triệt, bên trong cái ly dường như có một tí bụi bặm, chỉ là rất nhanh mấy hạt bụi đó đêu hòa tan trong nước cam, mắt thịt cũng không có cách nào nhìn thấy.
Cô ta bước đi thướt tha, không nhanh không chậm đi về phía trước, trong đầu nhớ lại lời của tiến sĩ Chương.
"Lô thuốc mới này khắc chế hết tất cả các khuyết điểm của thuốc lúc trước. Nó không cân liều lượng nhiều, cô chỉ cần cho Hoác Tư Triệt uống một chút, anh ta sẽ lập tức lên cơn nghiện!
Sau này mỗi lần lên cơn nghiện, anh ta sẽ cầu xin cô dùng thuốc, dần dần, anh ta sẽ thành con rối độc quyền của cô, đừng nói khiến anh ta ghét bỏ Cố Bắc Từ, chính là khiến anh ta làm chó của cô, anh ta cũng nhất định đồng ý!" Nghĩ đến đây, Đỗ Thư Tĩnh nhấch khóe môi lên, đúng lúc đi đến trước cửa của phòng sách, đưa tay lên gõ cửa.
"Vào.
Bên trong truyền đến âm thanh trâm thấp của nam nhân, Đỗ Thư Tĩnh mới đẩy cửa ra, cười nói.
"Dì Minh bảo em mang lên cho anh, nói anh gân đây phải bổ sung vitamin nhiều vào."
"Ừm"
Mắt người đàn ông đang bận rộn lật xem một bản tài liệu cơ mật, đầu cũng không nhìn lên trả lời một tiếng. Cho dù Đỗ Thư Tĩnh mặc đồ tuyệt sắc bao nhiêu, anh cũng không chú ý đến một chút.
Đỗ Thư Tĩnh cũng không quan tâm, đặt ly nước cam ở nơi mà anh có thể đưa tay ra lấy được, nhướng mày hỏi.
"A Triệt, khuya như vậy rồi, anh tìm em có chuyện gì không?” Cô ta vừa nói xong, động tác lật sách của anh dừng lại, sau đó đặt tài liệu lên bàn, rõ ràng là một động tác bình thường, nhưng lại khiến người ta cảm thấy xơ xác tiêu điều.
Đó là tài liệu số một, cũng là lúc trước Cố Bắc Từ gửi đến Hoắc gia, nhưng bị Đỗ Thư Tĩnh chặn lại.
"Tôi nhớ ngày bác Đỗ đi, ba đã từng đồng ý với ông ấy, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô, đối xử với cô như là con gái ruột."
Đỗ Thư Tĩnh nghe đến câu này, sắc mặt trở nên không tự nhiên. Rõ ràng biểu cảm ngữ khí là đang tán gấu, nhưng cô ta lại nhạy bén cảm nhận được sát khí.
"Đang yên lành sao đột nhiên lại nói đến mấy cái này."
Người đàn ông nhướng mắt lên, ánh mắt băng giá bao phủ lên Đỗ Thư Tĩnh, môi mỏng nhẹ nhàng nói. "Tiểu Bắc là giới hạn của tôi, ai cũng chạm không tới, cho dù là con gái duy nhất của bạn cũ của ba, cũng từng là bạn tốt nhất của tôi."
Lòng của Đỗ Thư Tĩnh lúc nghe được câu này lập tức giật mình...
Anh phát hiện rồi?
Ánh mắt Hoắc Tư Triệt nhìn Đỗ Thư Tĩnh chằm chằm, hễ mà cô ta có một chút sơ hở, đều không tránh được con mắt của anh.
Mà cô ta, bỗng nhiên,/phù" lên một tiếng, cười ra.
"Sao đột nhiên lại nói mấy lời này, Bắc Từ cũng là người mà em chứng kiến trưởng thành từ nhỏ, em có thể làm gì với cô ấy chứ?"
Lúc cô ta nói, ngữ khí nhẹ nhàng và biểu cảm dịu dàng như nước trên mặt, hoàn toàn không có kẽ hở, khiến người chỉ trích cô ta đều không thể nghi ngờ lại bản thân. "Hoắc Tư Triệt anh không cần xem thường em, đừng đánh đồng em với người con gái bình thường, em thừa nhận em thích anh, tình yêu đối với em mà nói cũng rất quan trọng, nhưng trong đời người của em, không chỉ vẻn vẹn là tình yêu.
Phó tổng tài trẻ tuổi xinh đẹp như em, người theo đuổi em đều xếp hàng dài đến Pháp, em hà cớ gì phải ngu ngốc chết ở chỗ anh chứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận