Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 575:

Chương 575:Chương 575:
Chương 575:
Chấp niệm cả đời cũng không phải là yêu, mày còn tưởng rằng mày là mối tình đầu của người ta sao? Nhìn bộ dạng hiện giờ của mày xem buôn cười cỡ nào chứ?
Diệp Khản đuổi theo cách đó mấy bước đằng sau, có chút bất tri bất giác mà sờ sau gáy mình.
Phản ứng của con nhóc này sao hôm nay lại lớn như vậy? Không xong, đừng nói là do ông đây đùa quá trớn rôi nhé?
Sau khi Cố Bắc Từ rời khỏi, Diệp Khản mơ hồ cảm thấy khả năng gặp anh ta rắc rối rồi, nhanh chóng đem hiện trường vụ án khôi phục lại vẻ như cũ, sau đó chuẩn bị rời đi, nhưng cố tình ở ngay lúc này, thang máy lại lân nữa phát ra tiếng vang.
Hoắc Tư Triệt, đã trở lại!
Diệp Khản vừa hay bị chắn ở trước cửa, trong ánh mắt của anh ta hiện lên vẻ chột dạ, sau đó lập tức khôi phục lại vẻ bình thường, lộ ra tám cái răng tươi cười nhìn người đàn ông trước mặt.
"Lão đại, sao anh trở vê từ công ty chi nhánh sớm như vậy?”
"Tiểu Bắc tới sao?"
Ánh mắt của người đàn ông nhìn xung quanh một vòng, trong không khí rõ ràng có lưu lại mùi hương của cô.
Diệp Khản khẩn trương nuốt nước miếng một chút, do dự mười giây rồi mới trả lời nói.
'Không có nhat"
Bản năng muốn sống nói cho anh ta biết, giờ khắc này anh ta nhất định phải nói dối!
"Nếu như cô ấy thật sự muốn tới, khẳng định sẽ gửi tin nhắn trước cho anh rồi, làm gì mà đột nhiên tập kích đúng không?” Ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông như thanh kiếm sắc bén đảo qua Diệp Khản, sau đó còn chưa nói gì liền xoay người phân phó cho Chiến Anh theo ở đằng sau.
"Quay về Phượng Hoàng."
"Đúng.
Trên đầu Chiến Anh đây dấu chấm hỏi nhìn vê phía Diệp Khản, lúc này mới có mấy giờ chứ, lão đại đã muốn tan tâm về nhà?
Nhưng mà lúc này Diệp Khản lại chẳng khác gì sống sót qua tai nạn mà nằm liệt trên sô pha giả chết, căn bản không có trả lời bất cứ thắc mắc nào của Chiến Anh.
Hoắc Tư Triệt quay trở lại Phượng Hoàng, vừa hay dì Minh đang dọn cơm trưa vừa làm xong ra.
"Thiếu gia cậu quay lại sớm như vậy ư? Cậu ăn cơm trưa chứ?”
Ánh mắt của Hoắc Tư Triệt đảo qua bộ đồ ăn chưa dùng đến trên bàn, khẽ nhíu mày nói.
"Tiểu Bắc đâu?"
Dì Minh nghe vậy, sắc mặt hơi hơi nheo lại.
"Cái kia... Trước đó Cố tiểu thư có đi vào thư phòng một chuyến, sau đó hình như là công ty có việc gì gấp nên cô ấy liên thu dọn đồ đạc đi rồi."
Trước sự chứng kiến của Chiến Anh và Diệp Khản, dì Minh cố gắng nói chuyện một cách tế nhị nhất.
"Thư phòng..."
Người đàn ông lập tức nhấc chân lên lâu đi vê phía thư phòng, Chiến Anh và Diệp Khản liếc mắt nhìn nhau một cái, vẻ mặt mơ hồ theo sát đằng sau.
Vừa mới mở cửa thư phòng ra, những mảnh kim cương rơi vương vãi trên mặt đất cùng với Ngôi sao Châu Phi đang nằm chật vật trên mặt đất, giống như tiếng cười chế nhạo. Đồng tử sâu thẳm của Hoắc Tư Triệt chợt co lại
Diệp Khản thăm dò tiến vào, trông thấy mặt đất hỗn độn, lập tức nổi trận lôi đình.
"Đệch! Đây là do Cố Bắc Từ đập vỡ đi! Rốt cuộc cô ta có trái tim không vậy? Lão đại lao lực trăm cay ngàn đăng mới lấy được viên Ngôi sao Châu Phi này đưa cho cô ta, cô ta không cần còn chưa tính, vậy mà lại còn đạp nát tâm ý của lão đại như vậy!
Tôi nói bảo sao hôm nay cô ta lại điên điên khùng khùng như vậy!"
"Đi ra ngoài!”
Nghe thấy tiếng mắng chửi của Diệp Khản, quanh thân người đàn ông lập tức nổi lên sát ý, Chiến Anh nhanh tay lẹ mắt nắm lấy cổ áo của Diệp Khản lôi anh ta đi ra ngoài.
"Anh con mẹ nó có thể câm miệng hay không!" “Tôi...
"Phanhl"
Một tiếng đóng cửa cực mạnh, đem tất cả tạp âm ngăn cách ở cửa.
Thế giới chỉ còn lại vẻ yên tĩnh, giống như trái tim của Hoắc Tư Triệt, yên tĩnh tới tuyệt vọng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận