Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 441:

Chương 441:Chương 441:
Chương 441:
"Mẹ! Con biết con sai rồi! Con đàn bà đê tiện Hứa Vận Nhi này! Cô ta lừa conl"
Mẹ của Vu Cố đầu tiên là hơi kinh ngạc, sau đó lại ôm chặt Vu Cố cao giọng khóc to.
"Con trai, bố của con đã vay ngân hàng lần nữa rồi, đợi chúng ta trở lại như xưa, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Hứa Vận Nhi!"...
Ngày hôm sau, trong phòng đàn của Giải Trí Bắc Triệt, Cố Bắc Từ và Tư Thần vừa mới tập luyện xong một khúc nhạc. Học viện âm nhạc Juliet gửi tới thời khoá biểu của học kỳ này, cô và Tư Thần mỗi tuần đều phải giao bài tập, vì để tiện cùng nhau luyện tập, Cố Bắc Từ dứt khoát để Đường Dục ký hợp đồng âm nhạc với Tư Thần, định thời gian ở trong phòng đàn luyện đàn. "Haizz...'
Thời gian nghỉ ngơi, Tư Thân nắm chặt điện thoại khẽ thở dài.
"Sao thế?"
Cố Bắc Từ nhíu mày nhìn cô ấy.
"Vu Cố gửi cho tớ một đoạn tin nhắn dài nói anh ta bị Hứa Vận Nhi lừa rồi, muốn hẹn gặp tớ để nói xin lỗi tớ."
"ồ"
Cố Bắc Từ kéo dài chữ "B' ra, xem ra dạo gân đây Hứa Vận Nhi cũng bấp bênh không ít, vừa thấy Vu gia sụp đổ liên gấp không đợi được mà bộc lộ bản tính thật của mình ra rồi.
"Ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ, tên tra nam này bây giờ bị lừa rồi mới nhớ tới cái tốt của cậu mới quay lại tìm, cậu nhất định không được hồ đồ nữa đâu đấy!"
Vừa nghĩ tới chuyện trước đây Tư Thần yêu đến ngu muội đối với Vu Cố, Cố Bắc Từ lại âm ỷ có chút lo lắng.
"Tớ tất nhiên sẽ không lại qua lại với anh ta nữa rồi, anh ta nhìn thấu Hứa Vận Nhi, tớ còn nhìn thấu anh ta sớm hơn kìal"
Trên mặt Tư Thần hiện ra vẻ khinh thường, lại lập tức kéo Vu Cố vào danh sách đen.
"Đúng vậy đó! Cuộc sống chỗ nào mà chẳng có cỏ thơm, cần gì phải yêu đơn phương một cành hoa chứ."
Cố Bắc Từ buông ly nước trong tay xuống lại câm đàn violin lên, hướng về phía Tư Thần nhướng mày.
"Nhưng mà nữ thân Tư Thần của chúng ta bây giờ một lòng muốn tạo dựng sự nghiệp, đến thôi, tiếp tục cố gắng!"
"Đúng vậy! Bây giờ tớ muốn tạo dựng sự nghiệp!"
Được Cố Bắc Từ khích lệ, Tư Thần hít sâu một hơi, lại tập trung tinh thần vào trong âm nhạc.
Hai người vừa luyện tập không được bao lâu thì Đường Dục gõ cửa tiến vào.
"A Từ, anh cả của cô là Cố tổng đến công ty rồi."
"Sao anh cả lại tới?"
Cố Bắc Từ hơi ngạc nhiên, vội vàng bỏ đàn violin xuống đi nghênh đón anh cả Cố Khiêm.
Lúc này, trợ lý của Đường Dục dẫn anh cả đi tham quan tới phòng quan hệ xã hội và truyền thông của công ty ở tâng hai.
"Anh cả, sao đột nhiên anh lại tới đây thế?"
Cố Bắc Từ giống hệt một đứa trẻ chạy đến trước mặt anh cả.
Cố Khiêm cười dịu dàng, theo bản năng giơ tay đỡ lấy cô, lại giống như lúc nhỏ, sợ cô ngã mất.
"Anh cả, em đã lớn rồi, không giống lúc nhỏ nữa rồi."
Cố Bắc Từ làm nũng bày tỏ bất mãn, trong mắt Cố Khiêm xoẹt qua một chút yên tâm vui vẻ.
"A Từ đúng là đã lớn rồi, anh cả đều không biết em vậy mà lại quản lý cả một công ty đấy."
Anh ấy vừa nhìn một vòng, công ty này phân chia đâu vào đấy, khắp nơi đều hướng về sức sống phía trước.
Nhìn thấy biểu cảm tự hào của anh cả, trong lòng Cố Bắc Từ trở nên ấm áp.
"Vốn dĩ muốn tạo ra công trạng rồi mới nói với mọi người, không ngờ tới bây giờ anh lại tới rồi."
"Bây giờ như thế này đã rất tốt rồi."
Cố Khiêm nhướng mày, nhớ tới mục đích chuyến này đến đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận