Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1018:

Chương 1018:Chương 1018:
Chương 1018:
Một giọng nói trâm thấp vang lên bên tai cô, những âm thanh ồn ào xung quanh cũng nhanh chóng lui đi, giống như là trong chốc lát liền yên tĩnh vậy.
"Ừm'"
Cố Bắc Từ gật đầu đáp lại Đại Ma Vương, sau đó hít một hơi thật sâu, thay một tấm lưới giấy mới.
Sau cùng, cô cuối cùng cũng thành công câu lên được một con cá, mà ông chủ cũng đã thổi còi kết thúc cuộc thi.
"Chúc mừng đôi cặp đôi đầu tiên đã giành được giải nhất!"
Ông chủ nâng tay của cặp đôi bên cạnh bọn họ lên, cuối cùng mặc dù tốc độ tay của Đại Ma Vương rất nhưng, nhưng vì biểu hiện của cô không tốt, nên hai người chí giành được một phần thưởng tham gia.
Mỗi người một cây kẹo mút "tử tử bổng". Đi kèm với một danh sách chương trình của hội chùa Thất Tịch.
Cố Bắc Từ nghiêm túc nghi ngờ tờ rơi này là giấy vụn mà ông chủ không phát được, anh ta không tìm được thùng rác nên mới nhét cho cô.
"Cũng được xem như là kẹo đôi, mỗi người một cái nhé."
Cố Bắc Từ gượng cười nhét một viên kẹo vào túi áo Đại Ma Vương, cũng như nhà triết học đã nói, một chuyện sẽ không xảy ra hai lần. Có lòng trông hoa nhưng hoa không nở loại chuyện này nhất định sẽ xảy ra.
"Vì sao lại không vui?”
Cho dù có mất trí nhớ, nhưng Hoắc Tư Triệt vẫn có thể phát hiện ra sự thay đổi tâm trạng của Cố Bắc Từ ngay từ khoảnh khắc đầu tiên, cho dù chỉ là một khoảnh khắc, một chỉ tiết rất rất nhỏ.
"Thực ra, trước đây chúng ta đã từng cùng nhau câu cá vàng, vốn dĩ em cho rằng anh có thể nhớ lại một số chuyện."
Cố Bắc Từ cúi đầu, có chút chán nản.
"Anh sẽ cố gắng."
Hoắc Tư Triệt nói xong bốn chữ này, tập trung suy nghĩ, Cố Bắc Từ bị dọa giật mình, vội vàng xua tay.
"Không không, như vậy anh sẽ đau đầu, em không muốn cưỡng ép anh như vậy, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên là được rồi. Em cũng sẽ không buồn nữa."
Cô đã từng giải qua loại đau đớn này, cho nên cô không nỡ để Đại Ma Vương cũng chịu loại đau đớn giống như vậy.
Có lẽ là vì quá căng thẳng, nên cô vô thức kéo cổ tay anh.
Tâm mắt của người đàn ông dời xuống, rơi trên cổ tay của bản thân.
“Cái đó, trên danh sách chương trình nói rằng lát nữa sẽ có biểu diễn múa rối bóng, có vẻ là cũng gần đây thôi, chúng ta đi xem thử đi."
Cố Bắc Từ giống như bị điện giật, buông tay ra, ngượng ngùng chuyển đề tài.
"Nghe nói là câu chuyện vê Ngưu Lang Chức Nữ, mặc dù có chút cổ xưa, nhưng em lớn như vậy rồi mà vẫn chưa xem múa rối bòng bao giờ nữa, chúng ta...
Khi cô căng thẳng, cô sẽ nói ba la ba la không ngừng, cô muốn dùng cách này để che giấu sự ngượng ngùng của bản thân.
Đột nhiên, một bàn tay lớn trực tiếp nắm lấy tay cô, từ bao bọc bàn tay đổi thành mười ngón tay đan chặt vào nhau, sự ấm áp cùng mát lạnh quen thuộc từ đầu ngón tay truyền đến, sau đó hóa thành một luông điện, mang đến sự tê dại khắp cơ thể.
Cố Bắc Từ dừng bước theo tiêm thức, sững sờ nhìn chằm chằm bàn tay đang nắm chặt của hai người, sau đó như dừng hình ảnh chuyển động chậm lại, từng chút một ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn Đại Ma Vương.
Từ góc độ của cô có thể nhìn thấy người đàn ông đeo chiếc mặt nạ Tôn Ngộ Không ương ngạnh khó bảo, nhưng vẫn lộ ra một chút gò má.
"Nhiều người."
Người ở đây quá nhiều, cho nên sợ đi lạc, anh muốn dắt tay em.
""
Cố Bắc Từ nhỏ giọng đáp ứng một tiếng, sau đó giống như một con đà điểu, đỏ mặt cúi thấp đầu, trong lòng mơ hồ cảm thấy... siêu hạnh phúc!
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận