Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 606:

Chương 606:Chương 606:
Chương 606:
Cố Bắc Từ vội vã đứng dậy nhìn về phía sân bóng, chỉ thấy Tư Thần bị quả cầu của Thẩm Kiếm Tinh đập trúng chân, nặng nề ngã ở trên đất.
"Trời ơi! Thân Thần cậu không sao chứ?"
Mọi người đều cực kỳ hoảng sợ, Quý Uý Nhiên và Thẩm Kiếm Tinh lập tức chạy về phía Tư Thần, nhưng có một người còn nhanh hơn cả bọn họ.
Vincent nhẹ nhàng nắm chắc chân của Tư Thần, mặt mày khẩn trương.
"Đau không?”
"Vẫn ổn... áI"
Trước giờ Tư Thân không phải một cô gái hay nhõng nhẽo, cô ấy sợ Quý Úy Nhiên áy náy, nên giả bộ chẳng làm sao hết lắc đâu nhưng Vincent lại cứ phải cố chạm vào vết thương của cô, sự đau đớn làm cô lập tức bật ra tiếng kêu nhỏ, trán cũng lập tức toát ra một tâng mồ hôi.
"Thế này mà cũng gọi là vẫn ổn?”
Nét mặt Vincent nghiêm túc, lời nói mang theo sự nghiêm khắc mở miệng, động tác trên tay lại không chậm chút nào, ngay lập tức ôm lấy Tư Thần, dùng tư thế ôm công chúa để ôm cô ấy lên, còn bá đạo dặn dò.
"Ôm chặt tôi."
Sắc mặt Tư Thần tức khắc liền đỏ như mông khỉ, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo.
Vincent lập tức ôm Tư Thần, dường như dùng tốc độ thi chạy trăm mét chạy về phía phòng y tế của làng du lịch.
"He he he, Vincent từ trong địa ngục màu máu bước ra có vết thương nào mà chưa từng chịu chứ, hôm nay sao lại kinh ngạc như thế nhỉ?"
Đúng lúc Tư Dạ tập thể dục xong quay về nhìn thấy một màn này, còn phát ra tiếng chê cười của trai thẳng.
"Người anh em của anh sắp thoát FA rồi, một con cún độc thân như anh vậy mà lại còn không biết xấu hổ mà cười...
Cố Bắc Từ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép oán giận với Tư Dạ một câu, sau đó lại nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người đã đi xa, ý tứ sâu xa cảm khái nói.
"Xem ra lần này tới làng du lịch cũng không phải không thu hoạch được gì."
"Chị dâu nhỏ, câu vừa rồi của cô có ý gì thế?"
Đường đường là tổng giám đốc của Youku Video lại cũng có lúc đầu óc bị chập mạch.
Cố Bắc Từ thâm khinh bỉ trong lòng, đứng dậy kéo tay đại ma vương.
"Triệt ca ca, đã lâu em không quay lại nơi này rồi, chúng ta tới chỗ gần đây đi dạo đi?"
"Được.
Người đàn ông thuận thế trở tay, đem bàn tay nhỏ của thiếu nữ bọc trong lòng bàn tay, giọng nói dịu dàng.
"Đi đâu?”
Cố Bắc Từ bỗng giật mình một cái, cười thân bí.
"Em đã nghĩ ra một nơi vô cùng tốt rồi, đi theo em là được!"
"Chị dâu nhỏ, cô muốn đi tới nơi tốt nào cơ, dẫn tôi đi cùng với!"
Tư Dạ lập tức tò mò truy hỏi.
"Chó độc thân không được phép qua đây!"
Cố Bắc Từ lập tức quay đầu, hướng về phía Tư Dạ làm một biểu cảm tàn nhẫn.
"Mau quay về viết phương án tuyên truyền của [Lang Gia truyện] cho tôi!" "Quá tàn nhãn rồi đi? Đã nói là mời tôi đi chơi cơ mà?”
Tổng giám đốc Tư Dạ rất buồn bực, nhưng mà Cố Bắc Từ đã kéo đại ma vương đi xa rồi.
Nơi cô muốn tới chính là nơi mà hồi nhỏ đại ma vương vì cô đến hái phong linh thảo của Nam Sơn.
Thực ra cô chỉ có thể nhớ được mang máng có một anh trai giúp cô hái phong linh thảo, vê sau cũng biết anh trai đó là Hoắc Tư Triệt, nhưng trong đầu cô từ đầu tới cuối lại không hề có hình ảnh này.
Lần này cô muốn dạo chơi nơi chốn cũ, xem xem liệu có thể làm cô nhớ lại chút gì không.
Nhưng mà...
Người cũ vẫn ở, chốn cũ lại sớm đã biến mất...
Cố Bắc Từ sững sờ đứng ở bên đường, nhìn một vùng đất cát bằng phẳng ở trước mặt, mặt đường vẫn còn vết xe đi đi lại lại, dễ nhận thấy các công nhân đang bận bịu dự tính xây nhà lâu.
"Dốc núi... lại bị bọn họ biến thành đất bằng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận