Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1008:

Chương 1008:Chương 1008:
Chương 1008:
Cố Bắc Từ đã khóc đến mức gần như không thở được, cho đến khi Đỗ Thư Tĩnh đi ngang qua cửa sổ kiểu Pháp và biến mất khỏi góc phố với một nụ cười đắc ý.
Lúc này Cố Bắc Từ đưa tay rút một tờ khăn giấy, từng chút một lau đi nước mắt, vẻ mặt nguyên bản buồn bực tuyệt vọng suy sụp, từng chút một lấy lại bình tĩnh, ngay cả đôi mắt đỏ hoe ưng lên vì khóc cũng sáng lên một cách ranh mãnh, không có chút buồn phiền nào.
"Xem ra kỹ năng diễn xuất của mình vẫn chưa hề thuyên giảm nhai"
Cố Bắc Từ thuận tay ném nó vào thùng rác, khóe miệng nhếch lên chế giễu.
Chỉ có một đoạn video không có tiếng mà cô muốn đánh lừa tôi sao? Đỗ Thư Tĩnh, cô có phần coi thường tôi quá rồi!
Mấy loại video giống như thế này, trong mơ Vincent chỉ bằng một ngón tay thì có thể làm ra hơn chục cái. Cô và Khương Mẫn đều đã đánh (battle) qua trò chơi cao cấp này rồi, bây giờ mấy cái loại trò chơi trẻ con này mà lại nhảy múa ở trước mặt cô sao?
Hơ... Cô thật sự không biết nói Đỗ Thư Tĩnh ngốc quá hay là quá ngốc nữal
Chẳng qua là khi nói dối Đỗ Thư Tĩnh như thế cũng tốt, để cô ta luôn luôn cho rằng bản mình là đối thủ không dễ bị tấn công.
"Đây không phải chính chỉ là chơi trò ngụy trang sao, vốn dĩ cô cũng chơi rất cừ.
Cố Bắc Từ không vội quay về công ty, mà chỉ đơn giản đến một cửa hàng bên ngoài, không hoang mang không bận lòng ăn rồi uống trà đến buổi chiều, sau đó đeo kính râm che mắt quay lại công ty.
Đóng kịch thì phải đóng nguyên bộ mới được, buổi chiều cô trực tiếp xin nghỉ ốm, Diệp Khản chỉ mong cô sẽ không đến làm việc, lập tức thông qua thủ tục nghỉ ốm, thư nghỉ phép của cô đã sớm đến bên cạnh Đỗ Thư Tĩnh.
Nhìn vào bản tuyên bố nghỉ việc trong màn hình, Đỗ Thư Tĩnh cong môi đắc thắng, đặc biệt vui vẻ nhấp vào đồng ý.
Buổi chiều ánh mặt trời còn chói chang, vừa đúng lúc đi đến nhà tù, tham gia lớp học tài chính của anh cả.
Cố Bắc Từ thong thả đến ngầm bãi đậu xe, nhận được cuộc gọi Tử Duy đã đợi sẵn ở bãi đậu xe.
"Cố tiểu thư, hôm nay cô không phải đi làm sao?”
"Hôm nay tôi tạm thời diễn một trò chơi, vừa lúc Triệt ca ca đi vắng, tôi muốn đến nhà tù để gặp anh cả. Tử Duy, đã lâu rôi anh không gặp anh cả đúng không?”
Cố Bắc Từ vừa lên xe vừa nói chuyện với Tử Duy.
"Đúng vậy, Cố tổng, vì muốn tôi ở ngoài để dễ dàng hành động nên sớm đã cùng với tôi vứt bỏ quan hệ này, như thế tôi cũng dễ ràng sắp xếp với Cố tổng."
"Là anh cả đã sắp xếp anh cho tôi. Anh có gì phàn nàn không? Nếu có ý kiến gì với tôi, thì anh cứ nói ra"
Cố Bắc Từ thận trọng nói ra.
Tử Duy là một tài năng hiếm có, cô không muốn vì bản thân mà khiến Tử Duy nghĩ xấu về anh trai mình, rồi rời bỏ anh cả mà đi.
Nghe câu hỏi của cô, Tử Duy đột nhiên nhếch mép cười.
"Cố tiểu thư hỏi câu hỏi này là nghỉ ngờ năng lực bản thân, hay là nghi ngờ năng lực của tôi. Chỉ vẻn vẹn sống với nhau có vài ngày, tôi tin rằng những tin đồn đã nghe qua chắc chắn chỉ là tin đồn. Chỉ tiếc..."
Khi Tử Duy nói đến đây, anh ta cũng không tiếp tục nói nữa.
Mà Cố Bắc Từ cũng đã hiểu anh ta thực sự muốn gì.
Đáng tiếc cô tỉnh lại quá muộn, nếu không, với địa vị của ba người con trai nhà họ Cố, giàu có bậc nhất hoàng đế, ngay cả Đại Ma Vương cũng không thể ngồi yên như vậy.
Tử Duy khôn ngoan không nhắc đến đề tài này nữa và đến nhà tù hai giờ sau đó, vừa kịp giờ lên lớp học tài chính.
Ngay khi Cố Bắc Từ bước vào lớp học, Thẩm Kiếm Tinh và Quý Úy Nhiên đã ôm vây quanh cô từ trái sang phải...
Bạn cần đăng nhập để bình luận