Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 984:

Chương 984:Chương 984:
Chương 984:
Đỗ Thư Tĩnh nói đến đây thì dừng lại.
"Chỉ có điều cái gì, cô nhanh nói ra xeml"
Tưởng Ngọc Đường lập tức hào hứng hẳn lên, cả người ngồi thẳng dậy đợi những lời tiếp theo của Đỗ Thư Tĩnh.
"Anh biết thông tin gân đây Giang Nam Lý Thị đến Đế Kinh không?"
"Đương nhiên là biết rồi, e rằng cả cái giới thượng lưu của Đế Kinh đều biết."
Tưởng Ngọc Đường nói xong, đột nhiên nghe ra một chút ý gì đó.
"Ý của cô là, Lý Thị đến Đế Kinh còn định khai phá bất động sản?”
"Đúng.
Đỗ Thư Tĩnh hạ giọng xuống, lại nói với Tưởng Ngọc Đường đoạn hội thoại hôm đó nghe được.
"Nếu như Tưởng Thị hoặc là Dương Thị có thể hợp tác được với Lý gia, công ty của anh tất nhiên có thể trong nửa năm chuyển lỗ thành lãi, vậy thì Cố Bắc Từ nhất định phải cút xéo rồi!"
Nghĩ đến Cố Bắc Từ đột nhiên lại cược với Tưởng Ngọc Đường như vậy, trong ánh mắt của Đỗ Thư Tĩnh hiện lên sự phấn khích u ám.
Cô ta đang tính kế làm sao để đối phó với Cố Bắc Từ, không ngờ là cái con ngu ngốc này lại tự mình dâng nhược điểm đến cửa.
"Cô yên tâm đi, hôm qua tôi nhận được thiệp mời của Lý gia, bàn vê bất động sản, bất động sản của Tưởng Thị dù gì cũng là số 1 Đế Kinh, Lý Phi Hồng nếu như thông minh một chút nhất định sẽ chọn hợp tác với tôi
"Nghe nói lần này Lý Phi Hồng dẫn theo cháu gái của mình, gọi là A Kiều. E rằng chính là người thừa kế trong tương lại của Lý gia mà ông ta nuôi dưỡng, tôi quan sát cái người A Kiều này trẻ người non dạ, ngây thơ, nếu như anh có thể...
Đỗ Thư Tĩnh nói đến đây liền không nói tiếp, mà Tưởng Ngọc Đường lại đã lộ ra nụ cười hèn hạ.
"Tôi biết, tiểu nha đầu này giống Cố Bắc Từ năm đó, nếu như giữ được nha đầu này thì chẳng khác nào giữ được cả Lý Thị, yên tâm đi, hạng mục này, còn có Lý Thị nữa, tôi đều cần!"
Tưởng Ngọc Đường nhớ lại năm đó đối phó với Cố Bắc Từ trẻ người non dạ như thế nào, trong lòng đã có kế hoạch.
Trong mắt Đỗ Thư Tĩnh hiện lên sự ám muội, mặc dù loại người thối nát Tưởng Ngọc Đường cô không thèm đếm xỉa đến, nhưng quả thật là trong tay có một quân cờ tốt.
"Vậy hi vọng đến lúc đó xem sự thể hiện của anh."
Đỗ Thư Tĩnh cười lạnh rồi ngắt điện thoại.
Sự việc đã có manh mối, Tưởng Ngọc Đường dương dương tự đắc đưa tay ra đập lên ghế sôfa mấy phát, sau đó anh ta lại gọi trợ lý đến.
"Tiểu Trương, anh nhanh chóng đặt lịch ở bệnh viện thẩm mĩ."
"Đặt lịch cái này làm gì? Tưởng tổng anh không phải là muốn vẻ đẹp của sự trưởng thành sao?"
Vẻ mặt tiểu Trương mơ hồ hỏi.
"Anh thì hiểu cái cóc khô gì! Mấy tiểu nha đầu bây giờ không thích ông chú rồi, bọn họ thích tiểu thịt tươi thôi hiểu không!"
Về phương diện làm sao để dụ dỗ được thiếu nữ, Tưởng Ngọc Đường cảm thấy mình khá là hiểu biết.
"Ò, vậy giờ tôi đi đặt lịch."
Tiểu Trương mơ hồ bối rối đi ra ngoài, Tưởng Ngọc Đường lập tức đứng lên hoạt động xương cốt, đi đến trước cây piano Nhớ lại ban đầu, anh ta chính là dựa vào một ca khúc liền khiến Cố Bắc Từ rơi vào bẫy chuột, đàn piano, vẫn là một dụng cụ tốt.
Trong mắt Tưởng Ngọc Đường, đàn piano không phải có ý nghĩa là dụng cụ âm nhạc, chỉ là công cụ tiếp tay để anh ta làm việc ác!
Rất nhanh, đến ngày tiệc rượu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận