Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 516:

Chương 516:Chương 516:
Chương 516:
'Alo, Vận Nhi? Sao con lại gọi điện cho mẹ vào lúc này, có phải là ở đoàn làm phim còn thiếu thứ gì không? Con cứ nói ra, mẹ lập tức mua thêm cho con.
Điện thoại vừa được kết nối, Tô Phù Dung lập tức quan tâm hỏi, giọng điệu lúc nói ra vẻ cực kỳ giàu có.
"Mẹ, con cảm thấy Cố Bắc Từ có thể đã phát giác ra điêu gì đó rồi!"
Hứa Vận Nhi nói với vẻ mặt đây nghiêm túc.
"Cái gì? Sao con lại nói như vậy thế? Nha đầu đó ngu như thế, ba năm rồi cũng không nhìn ra được một chút manh mối nào mà..."
Tô Phù Dung vẫn không để tâm đến lắm, nói với giọng điệu không để bụng lắm.
Nhưng Hứa Vận Nhi càng nghĩ càng cảm thấy rất có thể.
"Lẽ nào mẹ không cảm thấy từ sau khi Cố Bắc Từ đính hôn với Hoắc Tư Triệt, cô ta như trở thành một con người khác sao? Không những thi đỗ vào hai trường đại học danh tiếng, sự nghiệp còn phát triển như diều gặp gió! Trước đây cô ta cũng có để tâm đến sự nghiệp như vậy đâu chứ! Trừ khi, cô ta đã nhận ra rằng chúng ta căn bản không hề đối xử tối với cô ta chút nào!"
"Có phải chỉ là trùng hợp thôi không? Mẹ thấy nó vẫn rất gần gũi với con mà, nếu như thật sự phát giác ra được điều gì, nó biết chúng ta chẳng qua chỉ là đang nịnh nọt nó, nó còn có thể đối xử tốt với chúng ta như vậy sao?"
Tô Phù Dung vẫn còn chút không tin được, cho rằng con gái chẳng qua là đã nghĩ quá nhiều rồi.
"Không! Con phát hiện ra cô ta đối xử với con càng ngày càng lạnh nhạt, ngay cả mỗi khi đối tốt với con, cô ta cũng gây ra cho con không ít phiền phức!"
Hứa Vận Nhi vừa nói, vừa không ngừng nghĩ lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra trước đây, ở đâu ra mà nhiều sự trùng hợp như vậy chứt
"Hơn nữa lân này ở đoàn làm phim, con đi thăm đoàn [Lang Gia Truyện], cô ta lại có thể không cho con đi, còn bố trí rất nhiêu bảo vệ để ngăn chặn con, nhưng Cô Thất Giác nói đi liền có thể đi ngay!
Lúc đó còn nói cái gì mà người của đoàn làm phim [Lang Gia Truyện] không không ăn đồ ăn ở ngoài, vậy cơm của Cố Thất Giác làm thì là cái gì!
Hứa Vận Nhi hơi nheo mắt lại, vẻ mặt hung dữ.
"Cái gì? Ý của con là nói, nó là cố ý đối xử với con như vậy sao? Nó phát hiện ra cái gì rôi?"
Trong điện thoại, giọng nói của Tô Phù Dung dần dần trở nên căng thẳng. "Nhưng, nếu như nó đã phát hiện ra cái gì rồi, tại sao không trực tiếp vạch trân chúng ta chứ?"
"Con không biết."
Hứa Vận Nhi cau chặt mày.
"Đây cũng là chỗ mà con lo lắng, nếu như cô ta chỉ biết một chút, đơn thuần là đối xử với chúng ta lạnh nhạt cũng thôi đi. Nhưng nếu như cô đã đã biết được toàn bộ chân tướng sự việc, con Sợ sau lưng cô ta còn có động thái lớn hơn!"
"Động thái lớn? Nó còn có thể có động thái lớn gì chứ? Cả nhà họ Cố bây giờ do Cố Thanh Nguyên làm chủ, nhưng người mà hiện tại Cố Thanh Nguyên tin tưởng nhất, là mẹ, không thể nào là chúng nó!”
Tô Phù Dung cười khẩy.
"Vận Nhi, con yên tâm đi, rất nhanh thôi kế hoạch của mẹ sẽ có thể hoàn thành rôi. Bắt đầu từ bây giờ, con sẽ không cần phải lấy lòng tiểu tiện nhân Cố Bắc Từ kia nữa!"
Nghe thấy tin tức này, trong lòng Hứa Vận Nhi vui mừng.
"Mẹ sắp thành công rồi sao?"
"Nhanh thôi, không còn mấy ngày mấy tháng nữa đâu, sức khoẻ của Cố Thanh Nguyên đã vô phương cứu chữa rồi!"
Tô Phù Dung tràn đầy tự tin nói.
"Vậy thì tốt, con thật sự chịu đựng đủ tiểu tiện nhân Cố Bắc Từ kia rồi! Bắt đầu từ hôm nay, con cũng không cần phải nhẫn nhịn cô ta nữa! Mẹ, con đợi tin tức tốt của mẹt"
Cúp điện thoại, Hứa Vận Nhi nhìn chằm chằm vào gương với ánh mắt độc ác.
Cố Bắc Từ, nếu như cô đã biết quá nhiều rồi, tôi cũng không cần phải giữ lại cô nữa... Lúc này, trợ lý nhỏ ở bên ngoài gõ cửa.
"Hứa tiểu thư, phó đạo diễn bảo cô nhanh chóng đi quay phim, nói rằng muốn quay lại cảnh vừa rồi lại một lần nữa.
"Biết rồi! Hối cái gì mà hối!"
Hứa Vận Nhi sắc mặt lạnh lùng kéo cửa ra, trợn mắt hung ác nhìn trợ lý nhỏ một cái, rồi mới đi vê phía phim trường.
Vừa bước vào máy quay, phó đạo diễn đã lạnh lùng nhắc nhở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận