Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 746:

Chương 746:Chương 746:
Chương 746:
Cố Bắc Từ dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía Đỗ Thư Tĩnh, cô ta lại định làm gì đây?
"Nếu như là vì chuyện ở sân bay lúc trước, chị muốn giải thích nguyên nhân với em. A Triệt đến sân bay không phải là vì đặc biệt đón chị, mà là vì đến xem loại thuốc mới nhất do công ty chị nghiên cứu chế tạo, loại thuốc này có thể khiến người ta hồi phục lại ký ức thời niên thiếu, anh ấy là vì em.
Nếu như chuyện này khiến cho giữa hai người xuất hiện hiểu lầm, chị rất xin lỗi.'
Đỗ Thư Tĩnh nói xong, liên lộ ra vẻ mặt áy náy buồn bã.
Đẳng cấp của cô ta cao hơn Hứa Vận Nhi không biết bao nhiêu độ. Những lời này phát ra từ miệng cô ta, ngay cả Cố Bắc Từ cũng tin rằng cô ta đang cố gắng hoà giải bản thân Cố Bắc Từ và Đại Ma Vương.
Thực ra Đỗ Thư Nhã đưa cô vào tình thế lưỡng nan dễ như trở bàn tay, những lời này nói ra, chính là tỏ ra cô vì sự hiểu lầm với Đại Ma Vương mới làm âm ï lên như vậy, tỏ ra cô căn bản không hiểu Đại Ma Vương, căn bản không xứng với tình yêu của Đại Ma Vương.
Cố Bắc Từ hơi nhướng mày, nếu như lúc này, bản thân lại cố tình gây sự hùng hổ doạ người, như vậy cảnh tượng này sẽ hơi quá chừng, cũng không có ý nghĩa.
"Chị Thư Tĩnh, là chị đã hiểu lầm rồi. Chị và Triệt ca ca là thanh mai trúc mã, nếu như giữa hai người thật sự có gì đó, phía sau cũng sẽ không có chuyện gì với tôi cả. Cho nên tôi đối với mối quan hệ giữa hai người rất yên tâm.
Tôi với Triệt ca ca cũng không có bất kì một hiểu lâm nào cả, bởi vì giữa chúng tôi, không có bất kì người nào có thể xen vào được.
Việc làm ăn hôm nay, tôi muốn chịu trách nhiệm cho tất cả mọi người trong doanh nghiệp, cũng muốn chịu trách nhiệm cho đối tác Youku Video, thêm vào đó là hàng vạn công nhân viên. Lân này, giá đưa ra của công ty thương mại đồ điện gia dụng nước ngoài không thấp hơn Hoắc Thị, chúng ta đang nói chuyện kinh doanh, mong chị không dùng lề lối nhỏ nhen như vậy để suy đoán tôi, tôi sẽ đau lòng đấy."
Cố Bắc Từ bất ti bất cương, nói với vẻ mặt nghiêm túc, ngược lại lại tỏ ra lời giải thích của Đỗ Thư Tĩnh là không cần thiết, quá đề cao coi trọng bản thân cô ta.
"À... thì ra là như vậy, là chị hiểu lầm rồi."
Trên mặt Đỗ Thư Tĩnh cuối cùng cũng lộ ra vẻ lúng túng xấu hổ. Diệp Khản cũng giật mình nhìn Cố Bắc Từ, quan sát kĩ lại cô gái nhỏ này một lần nữa.
Trời ơi, khoảng thời gian anh ta đi Châu Phi, tiểu nha đầu này đã nhanh chóng trưởng thành như vậy rồi sao?
"Cố tổng yên tâm, ngày khác Hoắc tổng chúng tôi sẽ đích thân đến thăm."
Đỗ Thư Tĩnh trả lời với vẻ mặt nghiêm túc, mọi người đều bắt đầu giải quyết việc chung.
"Vậy hôm nay đến đây thôi, Đường Dục, giúp tôi tiễn hai vị phó tổng."
Trong lòng Cố Bắc Từ nhướng mày đắc ý, nhưng ngoài mặt vẫn bá đạo lạnh lùng như cũ, quay người rất soái muốn đi.
"Đúng rồi, A Từ, nếu công việc đã nói xong rồi, chị có thể nói chuyện riêng với em một chút không?
Không ngờ rằng Đỗ Thư Tĩnh bước ba bước như hai bước, ngăn cô lại, từ trong túi lấy ra một cuộn tranh.
"Có một món quà nhỏ muốn đưa... không, phải nói là, vật trở vê chủ cũ."
Cố Bắc Từ còn chưa kịp thực hiện bất kỳ động tác nào, Đỗ Thư Tĩnh đã nhét vào trong tay cô một trục cuốn tranh nhỏ.
"Đây là đồ em để lại ở chỗ chị từ lúc nhỏ, nghe nói cuốn tranh này rất quan trọng đối với em, nhưng sau đó em lại quên mất, chị nghĩ rằng vẫn nên tìm ra nó, biết đâu nó có thể giúp em hồi phục ký ức."
Giọng điệu của Đỗ Thư Tĩnh như không để ý đến, nhưng thực ra là nói với ý vị sâu xa.
Nghe thấy hai chữ ký ức, lông mi của Cố Bắc Từ chợt run lên, những ký ức có liên quan đến Đỗ Thư Tĩnh, đối với cô mà nói, thật sự như một cơn ác mộng, chẳng đáng nhớ chút nào, càng không đáng để nhớ lại. Đỗ Thư Tĩnh cùng đang quan sát Cố Bắc Từ tỉ mỉ, nghe những lời vừa nãy của nha đầu này, lẽ nào cô vẫn chưa nhớ ra những ký ức kia sao? Lễ nào thuật thôi miên năm đó đều không còn hoạt động nữa sao?
Hôm nay, cô ta phải dùng bức tranh này, kiểm tra lại một lần nữal
Bạn cần đăng nhập để bình luận