Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1177:

Chương 1177:Chương 1177:
Chương 1177:
"Cố Bắc Từ, cậu còn nhớ mình không? Mình là bạn học thời tiểu học của cậu, chúc cậu hạnh phúc nhé!"
'A Từ, mình là bạn học lớp bên cạnh thời trung học của cậu, chúc cậu hạnh phúc nhé!"
"Cố tiểu thư, tôi là fan hâm mộ đã bị câu chuyện của cô làm cho rất xúc động phải bật khóc khi xem bộ phim, chúc cô hạnh phúc nhé!”
Mọi người xôn xao vui vẻ mỉm cười tự giới thiệu với cô, sau đó đưa bồng hông trên tay cho cô.
"Cảm ơn, cảm ơn mọi người."
Cố Bắc Từ nhận hoa từ mọi người với vẻ mặt hoang mang sững sờ, Đường Dục dẫn cô từ hành lang hậu trường đi vào trong hội trường buổi gặp mặt.
"Có chuyện gì vậy anh Đường Dục? Có phải có hiểu lâm gì không? Mọi người đều chúc phúc cho em là sao?"
Cố Bắc Từ sững sờ nhìn vê phía Đường Dục hỏi.
"Cô Cố, câu đố này cô nên tự đi tìm lời giải thì hơn. Từ thảm đỏ này đi vào trong chính là hội trường của buổi họp mặt rồi, cô mau vào đi!"
Đường Dục đến chỗ cửa ra vào hội trường thì đứng lại, mặt tươi cười và nói.
Cố Bắc Từ mơ hồ có một linh cảm gì đó trong lòng, tim cô bắt đầu đập thình thịch.
"Vậy thôi được."
Cô hít một hơi thật sâu rồi đi về phía hành lang tối mờ, chỉ một giây sau khi cô bước lên thảm đỏ, đèn xung quanh lập tức bật sáng, giờ cô mới nhìn thấy hai bên thảm đỏ trải đầy hoa hồng nở rộ, kết thành hai tường hoa rộng lớn.
Trên tường hoa treo rất nhiều bức ảnh, Cố Bắc Từ vô thức đến gân tường hoa để quan sát những bức ảnh đó, không ngờ lại nhìn thấy những bức ảnh của cô từ khi còn nhỏ xíu, tiến dần về sau. Khi cô chập chững tập đi, bi bô tập nói, mỗi một giai đoạn đều được máy ảnh lưu giữ lại, dân dần cho tới khi cô lên năm, lên sáu thì lúc này trong hình có thêm một cậu nhóc nữa.
Là Hoắc Tư Triệt.
Khi cô đang nghịch bùn thì anh đứng bên nhìn. Khi cô vẽ tranh, anh cầm bút ngồi đợi. Khi cô vừa xem tỉ vi vừa khóc hu hu, anh bất lực đưa tay lau nước mắt cho cô.
Những khung cảnh trong quá khứ, mỗi bức ảnh đều gợi lại ký ức trong Cố Bắc Từ, thật ngọt ngào và ấm áp.
Mỗi lần bước tới một bước, ánh đèn tiếp tục rọi sáng theo bước chân cô, cuối cùng cô cũng đi đến cuối, cô nhìn thấy rất nhiều bức ảnh chụp ngôi biệt thự ở vùng quê ngoại ô phía Tây. Nhiều lân cô đang hái hoa, câu cá, pha trà và đọc sách, tất cả đều là hình chụp lén ở góc nhìn của Đại Ma Vương.
Ngay lúc ấy cánh cửa mở ra và Cố Bắc Từ bất chợt nhìn sang.
Bên trong cánh cửa là những khuôn mặt đang mỉm cười. Có ông cụ Hoắc, ông bà Hoắc, còn có anh cả, anh hai, A Kiều, Tử Duy, Chiến Anh, Vincent. Thậm chí còn có cả Quý Úy Nhiên, Thẩm Kiếm Tinh mới vừa rồi còn đang thử áo cưới và cả Tư Thần nữal
'A Từ! Chúc cậu hạnh phúc!"
"A Từi Ông nội chúc phúc cho conl Tiểu tử Tư Triệt kia nếu mà dám ăn hiếp con thì ông nội sẽ cho nó một trận!"
"A Từ! Nếu Tư Triệt mà dám đối xử không tốt với con thì ta sẽ khai trừ nó ra khỏi nhà họ Hoắc! Khi đó con sẽ là người thừa kế duy nhất của Hoắc gia chúng tal"
"A Từi! Tiểu tử Hoắc Tư Triệt kia đúng là kiếp trước phải tu dữ lắm mới có thể gặp được một cô gái tốt như em gái của anh đây!"
Trên tay mỗi người họ đều cầm một bông hoa hồng, vừa nói lời chúc phúc vừa trao hoa cho cô.
Chỉ có anh hai lúc nói chuyện giọng điệu mang vẻ không nỡ và hơi đanh đá một chút.
Khóe mắt Cố Bắc Từ chợt đỏ hoe, ôm trên tay một bó hoa hồng lớn không biết phải nói gì cả. Cô đã nỗ lực hết mình là muốn có được một cuộc hôn nhân được người thân, bạn bè công nhận và chúc phúc với Đại Ma Vương.
Và bây giờ, cuối cùng cô đã làm được rồi...
Khi con người ta thực sự vui sướng thì sẽ không biết phải biểu đạt thế nào cho hết,thử thời vô thanh thắng hữu thanh” (Tỳ bà hành, Bạch Cư Dị).
Cố Bắc Từ nhìn xung quanh, nhưng thật lạ là nhân vật nam chính lại không thấy xuất hiện trong đám đông.
Cô sững sờ một lúc, nhưng lúc này, Tư Thần và Quý Úy Nhiên đã mỉm cười và dẫn cô đến hàng ghế quan khách ở hàng đầu tiên.
Đèn trong hội trường vốn đã mờ ảo, lúc này bỗng nhiên tắt phụt, một màn hình lớn trên toàn bộ bức tường lớn đối diện sáng lên, chiếu một đoạn video.
Thời gian đã lâu, thậm chí màn hình còn ngả sang màu hơi vàng.
Cô bé con mặc váy hoa vừa khóc hu hu vừa làm nũng với cậu nhóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận