Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 740:

Chương 740:Chương 740:
Chương 740:
Diệp Khản như bị ấm đầu, anh ta nói xong, bầu không khí xung quanh liên trở nên ngại ngùng.
Người đàn ông hơi ngước mắt lạnh lùng nhìn Diệp Khản, ngay lúc anh định mở miệng, Đỗ Thư Tĩnh liền đi tới, đẩy Diệp Khản sang một bên.
"Diệp Khản, anh sao lại hô đô như vậy, kiểm nghiệm thuốc là truyên thống của Hoắc thị, lẽ nào anh quên rồi sao?”
Cô ta vừa nói vừa nháy mắt với Diệp Khản, nhưng dường như Diệp Khản không hề phản ứng.
Đỗ Thư Tĩnh thở dài, quay người nhìn Hoắc Tư Triệt.
"Diệp Khản vốn là người như vậy, anh ấy từ nhỏ đã bảo vệ em, thực chất không có ý xấu. A Triệt, anh đừng phạt anh ấy nha."
Nói xong, Đỗ Thư Tĩnh sợ anh vẫn còn giận, liền nói thêm một câu.
"Vậy coi như nể mặt em một chút, được không?”
Không khí im lặng vài giây, người đàn ông hơi liếc nhìn Đỗ Thư Tĩnh, lạnh lùng nói.
"Chỉ một lần này."
"Được."[ d o c f u L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Đỗ Thư Tĩnh thở phào nhẹ nhõm.
Giải quyết xong mâu thuẫn, mọi người theo Hoắc Tư Triệt về công ty, Đỗ Thư Tĩnh mới tới cạnh Diệp Khản, nhắc nhở anh ta.
"Diệp Khản, mặc dù chúng ta đều là bạn của A Triệt, nhưng anh đừng quên anh ấy còn là giám đốc của Hoắc thị, chúng ta đều là nhân viên của Hoắc thị, anh không được vi phạm điều lệ, nội quy của công ty."
"Anh biết rồi."
Diệp Khản uể oải, chán nản lắc lắc đầu.
"Nhưng anh chỉ muốn đòi lại công bằng cho em, bao nhiêu năm nay em đối xử với lão đại tốt như vậy, đều đặt mọi việc của anh ấy trong mắt, trên dưới Hoắc thị đều mong em có thể trở thành thiếu phu nhân của Hoắc thị..."
Không để anh ta nói hết, Đỗ Thư Tĩnh lập tức ngắt lời anh ta với vẻ mặt lạnh lùng.
"Những lời như vậy sau này anh đừng nhắc tới nữa! A Từ cũng là một cô gái ưu tú, anh nên nhìn nhận tốt về cô ấy!"
"Khi nào lão đại mới có thể nhận ra điểm tốt của em chứ? Em luôn luôn nghĩ cho người khác, lại không nghĩ tới bản thân mình, lão đại cũng không còn nhỏ, lại chưa kết hôn."
Diệp Khản thở dài.
"Em không hiểu anh nói gì nữa."
Đỗ Thư Tĩnh lắc đầu với vẻ không biết nói gì, mắt lại lặng lẽ nhìn bóng lưng của chàng trai phía trước.
Thực ra mặc dù hai người thì thâm to nhỏ đằng sau đại ma vương, nhưng từng câu từng chữ đều lọt vào tai người đàn ông.
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt luôn bình tĩnh của Đỗ Thư Tĩnh, chỉ cân cô không cởi bỏ lớp ngụy trang này, sẽ không ai biết được bí mật của cô, kể cả Hoắc Tư Triệt.
Mọi người trước sau bước vào phòng làm việc, Chiến Anh cố ý lùi lại chỗ Diệp Khản, đưa điện thoại của Hoắc Tư Triệt cho anh ta.
"Còn không mau đi sạc pin cho chủ tử!"
"Vâng, tôi sẽ làm cu li cho lão đại."
Diệp Khản đảo mắt nhìn rồi quay người đi xuống bậc thang, anh ta không muốn đi châu Phi nữa.
Thảo nguyên lớn cũng lạ đấy! Anh ta thuận tay lấy điện thoại từ trong tay Chiến Anh, đột nhiên màn hình sáng, hiển thị tin nhắn Cố Bắc Từ gửi tới, Diệp Khản làm như không thấy gì, quay người đi sạc điện thoại.
"A Triệt, đây là tiến độ hạng mục của chi nhánh ở Mỹ trong quý này, anh xem đi."
Đỗ Thư Tĩnh bước tới bên cạnh Hoắc Tư Triệt, đưa cho anh chiếc IPAD, lúc này người đàn ông khẽ ho vài tiếng, sắc mặt nhợt nhạt.
"Chủ tử, anh sao vậy? Em gọi bác sĩ ngay!
Chiến Anh hoảng sợ, lập tức gọi cho bác sĩ riêng của Hoắc Tư Triệt.
Mười phút sau, bác sĩ riêng của anh là Đường Minh cau mày truyền cho anh từng chút chất dinh dưỡng.
'Lao lực quá độ thời gian dài như vậy, như là treo lơ lửng sức khỏe của bạn thân cậu lên vậy, mấy người các cậu không thể cố gắng nỗ lực chút à, để lão lại của các người được nghỉ ngơi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận