Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 288:

Chương 288:Chương 288:
Chương 288:
“Quái lạ, anh ta chạy nhanh như vậy làm gì, chẳng khác nào bị ma đuổi."
A Thiểu nghi ngờ liếc nhìn nhân viên, lẩm bẩm một câu.
"Đừng quan tâm đến anh ta, chúng ta mau mau trở về khách sạn nghỉ ngơi đị, 5 giờ sáng sớm mai sẽ có cảnh quay, chúng ta nhất định không được đến muộn."
Cố Bắc Từ đặt trái cà chua bi trong tay xuống, đứng dậy nói.
Bên kia,
Nhân viên phục vụ đồ ăn đó đi vào một góc kín, lập tức lấy điện thoại di động ra bấm gọi.
"Cô ta đã ăn cà chua bị, tôi vừa tận mắt nhìn thấy cô ta ăn, rốt cuộc khi nào tiền của tôi mới được chuyển tới?"
"Tiên sẽ được chuyển tới trong ngay thôi, nhớ lấy những gì tôi đã nói, nếu cầm tiền thì anh biết phải làm gì rồi chứ?"
"Không thành vấn đề, yên tâm đi."
Nhân viên phục vụ đồ ăn lộ ra một nụ cười âm trầm, cúp điện thoại, biến mất vào trong bóng đêm.
Sáng hôm sau, lúc 5 giờ rưỡi,
Mọi người đêu đã đến trường quay, kể cả những người không có cảnh quay vào buổi sáng như Lý Sa Sa hay Hứa Vận Nhi cũng có mặt ở đó, nhưng Cố Bắc Từ vẫn chưa đến.
Đã đến muộn nửa tiếng, mọi người đều cẩn trọng nhìn đạo diễn Lý Nhạc An, trông thấy vẻ mặt u ám của đạo diễn, ai nấy đều âm thầm thương tiếc cho Cố Bắc Từi
Quy tắc thứ hai trong một trăm quy tắc của Lý Nhạc An, chính là không được phép đến muộn. Nếu đến muộn ba lần, thì trực tiếp chấm dứt hợp đồng luôn đi.
Qua năm phút đồng hồ nữa, Lý Nhạc An giơ tay nhìn lên đồng hồ lần thứ mười, vẻ mặt u tối dọa người.
Lý Sa Sa ở một bên cúi đầu cười trộm, Cố Bắc Từ để tôi xem hôm nay cô làm thế nào!
Hứa Vận Nhi liếc qua Lý Sa Sa, trong lòng cũng lờ mờ đoán được chuyện gì đã xảy ra, có vẻ như Lý Sa Sa này làm việc rất đáng tin cậy, so với Khương Mẫn còn có tác dụng hơn nhiều.
Lúc này, Cố Bắc Từ được A Thiểu dìu tới, vội vội vàng vàng chạy đến đoàn phim.
"Thật xin lỗi! Thưa đạo diễn tôi đến muộn!"
Cố Bắc Từ hết sức áy náy xin lỗi mọi người, từ nửa đêm hôm qua, không biết tại sao, cô đột nhiên bắt đâu cảm thấy đau bụng, sau đó liên tục nôn mửa và tiêu chảy, cho dù đã uống thuốc tiêu chảy nhưng một mạch đến năm giờ bệnh mới thuyên giảm đi đôi chút.
A Thiểu nóng lòng muốn xin nghỉ phép cho cô, nhưng làm gì có diễn viên mới nào phim vừa khởi quay ngày thứ hai đã xin nghỉ phép, đây chẳng phải là trò đùa lố bịch quá sao, cô chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi lao tới phim trường.
"Cố Bắc Từi Hôm qua mới khen cô vài câu thì cô liên thấy thoải mái quá phải không? Để cho nhiều người chờ cô từ sáng sớm như vậy, cô có giá quá nhỉ, làm sao hả, cô còn kiêu căng ngạo mạn hơn cả nam nữ chính!"
Biết trước đạo diễn Lý Nhạc An đã nổi giận đùng đùng, toàn chọn những từ ngữ cực kỳ khó nghe để mắng chửi người khác, Cố Bắc Từ cũng hiểu Lý Nhạc An sẽ không chấp nhận bất cứ lý do nào, không thể làm gì khác ngoài nhắm mắt chịu đựng, luôn miệng nói xin lỗi. Mặc dù trong lòng cô mơ hồ cảm thấy lân này ăn phải đồ hỏng có gì đó không hợp lý lắm, nhưng món nợ này cũng chỉ có thể để về sau từ từ tính toán lại.
Cố Bắc Từ siết chặt vạt áo, vừa xin lỗi không ngừng, vừa liếc nhìn xung quanh, quan sát biểu hiện của mọi người.
"Tôi rất xin lỗi, lần sau nhất định tôi sẽ chú ý, lần này thực sự xin lỗi mọi người.
Quả nhiên, trong đám đông, Lý Sa Sa đang cúi đầu cười trộm!
"Được rồi! Đừng lãng phí thời gian nữa! Chuẩn bị máy quay!"
Lý Nhạc An thấy Cố Bắc Từ đã trang điểm đến, lại nhìn dáng vẻ cô thực sự trông không được thoải mái lắm, vì vậy không tiếp tục mắng cô nữa.
Mọi người cũng đều sẵn sàng mỗi người mỗi việc, Hứa Vận Nhi chứng kiến mọi chuyện xảy ra sáng sớm nay, tự nhiên cảm thấy cực kỳ hả giận, Cố Bắc Từ ơi Cố Bắc Từ, cô vẫn quá ngu ngốc!
Cố Bắc Từ hít một hơi thật sâu, đẩy A Thiểu ra, đi về phía máy quay.
"A Từ, thực sự em có thể làm được không?”
A Thiểu vô cùng lo lắng kêu lên, từ khi trở về khách sạn đêm qua đến tận bây giờ, Cố Bắc Từ đã không ăn bất cứ thứ gì, cả đêm nôn ra sạch sẽ, bây giờ nhìn mặt cô ấy còn trắng hơn cả Bạch Vô Thường nữa, cô thực sự lo Cố Bắc Từ sẽ không thể chịu đựng nổi.
"Không sao đâu."
Cố Bắc Từ nhàn nhạt hé môi, ai biết vừa bước đi tới vị trí đã định trước ống kính, cô liên cảm thấy trời đất quay cuồng, hai mắt tối sâm, cả người đều khuyu xuống.
"Cố Bắc Từ! Cô làm sao vậy?" "Còn ngớ ra ở đó làm gì! Mau đến đỡ người dậy đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận