Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 199:

Chương 199:Chương 199:
Chương 199:
“Phụt! Khụ khụ khụ khụt"
Cố Bắc Từ vừa thản nhiên như không nói xong, Đường Dục tội nghiệp lại phun ra ngụm nước nữa, sốt sắng không yên xoay người, vùng dậy thẳng tay túm lấy cả túi khăn giấy tự lau người.
"Ừm... Anh Đường, anh thực sự không sao chứ?”
Cố Bắc Từ hỏi với khuôn mặt đầy "IBI".
"Không... không sao.
Sau khi sửa sang lại một lượt, Đường Dục mới quay người lại, theo thói quen cầm ly nước lên, rồi lại đặt xuống.
"Hay là cô cứ nói xong một lần đi, rồi tôi uống nước."
"Được rồi, toàn bộ câu chuyện là, tôi và Hoắc Tư Triệt đã có hôn ước từ khi còn nhỏ, năm nay chúng tôi đã đính hôn, đại khái sẽ chính thức kết hôn vào năm sau. Nhưng trước mắt cũng không nhiều người biết, tôi cũng không muốn phô trương quá nhiều.
Nhưng chuyện này có thể gây ra một trận gió tanh mưa máu, vì vậy vẫn phải lót đường sớm một chút."
Đường Dục gật đầu, dùng bút đỏ vẽ một đường trên cuốn sổ.
"Tôi hiểu."
"Anh Đường, anh còn điều gì muốn hỏi không?”
Cố Bắc Từ đợi Đường Dục uống một ngụm nước rồi mới hỏi.
"Tạm thời thì không. Lát nữa chúng ta đi họp với đoàn phim, trước khi bắt đầu, tôi sẽ sắp xếp xong xuôi trợ lý cho cô, nếu như cô muốn chọn người nào, cũng có thể nói cho tôi biết."
"Không cần, tôi tin vào kinh nghiệm và tâm nhìn của anh Đường." Cố Bắc Từ mỉm cười đứng dậy.
Nửa giờ sau, Đường Dục đích thân lái xe đưa Cố Bắc Từ đến công ty giải trí Hoàn Cầu.
"Phòng họp ở lầu ba. Cô lên lâu trước, tôi đỗ xe xong sẽ tới."
"Được."
Cố Bắc Từ xuống xe một mình, quen đường quen lối bước vào sảnh, không ngờ lại gặp người quen ở lối vào thang máy.
"Ô là cô!"
Cô gái bên cạnh thang máy ngạc nhiên vui mừng nhìn Cố Bắc Từ, biết ơn nói.
"Lần trước thật may mắn, nhờ cô giúp đỡ, tôi mới nhận được vai nữ thứ năm, cảm ơn cô nhiều lắm!"
"Không cần cảm ơn, tôi chẳng qua chỉ giúp đỡ chút ít thôi, đây là thành quả cô làm việc chăm chỉ mới có được."
Cố Bắc Từ thản nhiên nói.
"Không! Nếu không có cô, tôi căn bản cũng không có cơ hội này, cô có thời gian rảnh không? Tôi có thể mời cô đi ăn tối không?”
Mễ An hai tay nắm lấy vạt áo, hơi lo lắng hỏi.
"Mễ An! Sao em vẫn chưa đi lên?"
Cố Bắc Từ đang định trả lời, thì thấy người đại diện của Mễ An sải bước đi tới, anh ta vừa liếc nhìn cô đầy cảnh giác, vừa kéo Mễ An ra đằng sau lưng mình.
'A Hạo, em gặp người quen, cho nên...
"Mễ An, em thật đúng là quá đơn giản tốt bụng, khi kết bạn nhất định phải cẩn thận, vài người nhìn qua có vẻ lương thiện, nhưng thực tế lại vô cùng mưu mô xảo quyệt. Được rồi, thang máy sắp tới, chúng ta đi thôi." Mễ An còn chưa kịp nói xong, liền bị Đỗ Hạo ngăn âm cách dương, kéo cô lên thang máy.
"Cô muốn đi cùng không?"
Mễ An giữ thang máy, nhìn Cố Bắc Từ hỏi han.
"Không cần, tôi đang chờ người đến."
Cố Bắc Từ âm thầm đảo mắt, cô mới là người không thèm vào cùng một thang máy với kẻ như Đỗ Hạo.
"Đi thôi đi thôi!"
Đỗ Hạo lạnh lùng quét ánh nhìn qua Cố Bắc Từ, nhanh chóng đóng cửa thang máy.
Cố Bắc Từ cũng không để tâm đến chuyện vặt vãnh này, một mình đứng chờ thang máy tiếp theo.
Nào ngờ Đỗ Phương Hoa ở bên ngoài đã sớm nhìn thấy từ đầu đến cuối chuyện vừa xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận