Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 211:

Chương 211:Chương 211:
Chương 211:
"A Từ? Tại sao con lại trở về?"
Cố Thanh Nguyên đẩy cửa bước vào, sau lưng còn có Tô Phù Dung cùng Hứa Vận Nhi đi theo.
Cố Bắc Từ xoay người, ánh mắt quét qua nhìn ba người bọn họ, nhìn dáng vẻ ba người cùng một lúc trở lại.
"Con...
"A Từ, chị họ con đã nói với ba về chuyện ngày hôm qua các con ở tổ kịch họp đọc kịch bản. Cái tính cách tranh cường háo thắng này của con, nếu không phải chị họ con giao thiệp với mọi người xung quanh... . không biết con đã đắc tội với bao nhiêu người!"
Cố Bắc Từ còn chưa nói hết câu, ba Cố đã bắt đầu lên tiếng trách móc cắt đứt lời cô.
"Dì đã nói rồi, để cho Vận Nhi và A Từ ở cùng nhau, có thể phối hợp với nhau tốt biết bao."
Tô Phù Dung lập tức tranh thủ thời cơ kịp lúc lên tiếng khuyên nhủ, không cho Cố Bắc Từ có cơ hội nói chen vào.
Xem ra hai mẹ con bà ta lại thành công rót vào tai ba Cố không ít lời ngon ngọt!
Cố Bắc Từ hơi híp mắt lại, ý vị sâu xa quét qua Tô Phù Dung cùng Hứa Vận Nhi.
"Lúc trước ba tính toán không đủ chu đáo, Vận Nhi sau này cũng phải ra vào vòng giải trí, không thể giống như những học sinh phổ thông được. Sau này dượng tăng thêm cho con năm lần tiền tiêu vặt, con cũng có thể thoải mái mời nhân viên cùng làm việc ăn uống, như vậy những người này mới đối tốt với con cùng A Từ, có biết hay không?"
"Dạ biết! Dượng yên tâm, con nhất định sẽ sử dụng thật tốt khoản tiền này, tuyệt đối sẽ không phung phí!" Hứa Vận Nhi vui vẻ thậm chí muốn nhảy cẵng lên, không nghĩ tới Cố Thanh Nguyên lại nói chuyện tốt như vậy, lại muốn tăng thêm cho cô ta nhiều tiền tiêu. Năm lần, đây chẳng phải mỗi tháng cô ta sẽ có mấy chục ngàn tệ saol
Cố Bắc Từ liếc mắt, bây giờ ba Cố còn chưa có khôi phục tiên tiêu vặt cho cô, ngược lại cho Hứa Vận Nhi thêm nhiều tiền tiêu vặt như vậy.
Chỉ cân mẹ con Hứa Vận Nhi còn ở lại Cố gia một ngày, chính là hai quả lựu đạn có thể nổ tung bất cứ lúc nào, cô phải nghĩ biện pháp thu thập hai mẹ con nhà này mới được!
Nhưng muốn thu thập mẹ con cô ta, nhất định phải để cho ba Cố thấy được bộ mặt thật sự của hai mẹ con cô ta.
"Ai nha, Cố Khiêm ăn diện như vậy, có phải có chuyện gì gấp phải ra ngoài không?” Tô Phù Dung đột nhiên nhìn anh cả Cố Khiêm, giương cao giọng nói.
"Ừ, công ty có chút việc gấp cần xử lý.
Cố Khiêm lãnh đạm nói.
"Vậy con còn đứng ngây ở đó làm gì? Nhanh đi đi."
Cố Thanh Nguyên nói.
Cố Bắc Từ trong lòng đột ngột ting một tiếng cảnh giác, anh cả đi chuyến này thì xong rồi! Cô vội vàng giang hai cánh tay ngăn cản đường đi của anh cả.
"Không được! Anh cả anh không thể đi
"Tại sao?"
Cố Khiêm hơi nhíu mày, có chút nghỉ ngờ hỏi lại.
"Bởi vì..."
Cố Bắc Từ trong lòng nóng nảy giống như đàn kiến đang bò trên chảo nóng, cô nên giải thích như thế nào mới có thể làm cho anh cả không đi nữa?
"Ai nha, A Từi Trong công ty anh cả con có việc gấp, con làm sao còn có thể ở chỗ này càn quấy chứ? Con là đứa trẻ ba tuổi hay sao?"
Đột nhiên, giọng nói Tô Phù Dung hết sức sốt ruột, thậm chí còn dùng những lời nói vô cùng nghiêm nghị chỉ trích cô.
Cố Bắc Từ trong lòng giật mình, xoay người nhìn Tô Phù Dung, vừa đúng lúc thấy trong mắt bà ta lóe lên vẻ bối rối.
Chẳng lẽ... kiếp trước chuyện của anh cả cùng Tô Phù Dung có quan hệ?
Tại sao bà ta lại gấp gáp muốn cho anh cả ra ngoài như vậy?
"Được rồi, mau để cho anh cả con đi đi! Còn trễ nữa nói không chừng làm chậm trễ hạng mục lớn hơn trăm triệu đấy!"
Tô Phù Dung gọi còn chưa đủ, thậm chí đi lên trước đưa tay tới kéo cánh tay của Cố Bắc Từ. Không đúng! Vô cùng không đúng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận