Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1183:

Chương 1183:Chương 1183:
Chương 1183:
Cuối cùng cũng nghiên cứu xong danh sách khách mời với anh cả, Cố Bắc Từ đã mệt tới mức liên tục đấm vào vai của mình.
“Hôm nay em nghỉ ngơi cho khỏe đi, ngày tổ chức lễ cưới sẽ càng bận rộn hơn đó. Phải rồi, em đã có dự tính gì về người chứng hôn chưa? Hoắc Tư Triệt nói lấy ý kiến của em làm trọng."
Hai người không thể gặp nhau trong ba ngày này, bởi vì tính khí khắt khe của anh hai, nên rất nhiều chuyện về hôn lễ anh cả lại trở thành người ở giữa truyên lời.
Cố Bắc Từ suy nghĩ nghiêm túc một hôi, trong lòng đã có lựa chọn.
“Người chứng hôn cho hôn lễ này nên mời bác sĩ Dịch Đăng đi! Nếu không có anh ấy thôi miên dệt mộng thì em đã không thể sống lại. Cũng chính là ngày hôm đó anh ấy đã thức tỉnh em, nên em mới nhanh chóng làm được nhiều chuyện sau này như vậy. Có thể nói rằng, anh ấy chính là người mai mối cho hai chúng em."
Anh cả nghiêm túc viết lại trên IPAD, ngẩng đầu nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của cô, anh liên cất đồ rồi giục cô đi nghỉ ngơi.
"Mau nghỉ sớm đi, ngày mai còn rất nhiều việc phải làm nữa."
Cố Bắc Từ gật đầu, cô mới nhận ra lưng mình đã mỏi nhừ. Trong giấc mơ, để đề phòng bất trắc xảy ra nên tất cả mọi việc gần như có thể bớt được việc nào thì bớt. Bây giờ muốn tổ chức một hôn lễ cho đàng hoàng, mới phát hiện ra đúng là mệt thật.
Buổi tối, sau khi Cố Bắc Từ tắm rửa sạch sẽ, cuối cùng cô cũng có thể nằm xoài trên chiếc giường lớn ấm áp và thoải mái của mình, cầm điện thoại di động lên đột nhiên cô cảm thấy không ngủ được.
Cô vươn tay đặt cánh tay mình lên một cái gối khác, đột nhiên cảm thấy cả chiếc giường lớn có chút trống trải.
Trước đây đêm nào cũng đều ngủ say trong lòng Đại Ma Vương, bây giờ lại ngủ có một mình, cô thấy không quen lắm.
"Anh là nhịp tim mãi không ngừng đập ở kiếp trước, anh là dấu ấn trong lông ngực mãi kiếp sau..."
Nhạc chuông cài đặt riêng của chiếc điện thoại đột nhiên vang lên vào lúc này, là Đại Ma Vương gọi tới, Cố Bắc Từ đơ ra một giây rồi ngồi bật dậy khỏi giường như cái lò xo, nắm lấy cái gối ôm vào lòng, nhanh chóng nhấn kết nối điện thoại.
"A lô, đã muộn vậy rồi sao còn nhớ ra gọi điện cho em nữa?”
"Không ngủ được."
Một giọng nói trâm ấm vang lên từ đầu dây bên kia, chỉ vài giây sau, giọng nói của người đàn ông lại vang lên.
"Không có em."
Bởi vì không có em ở bên nên không thể ngủ được.
Em cũng vậy...
Vì hai câu nói này mà trái tim Cố Bắc Từ lập tức đập liên hồi. Cô bất giác giơ tay ra và áp vào ngực mình, cố gắng nói chậm lại.
"Vậy phải làm sao được, theo tập tục thì chúng ta không được gặp mặt. Hay là, bây giờ anh tới đánh cắp em đi?"
Ý nghĩ này một khi bén rễ trong đầu, nó ngay lập tức lan ra thành một đồng cỏ rộng lớn.
"Tiểu Bắc."
Đâu dây bên kia điện thoại, không biết tại sao giọng nói của người đàn ông lại trở nên gần đến vậy.
"Anh đang ở dưới lầu." Lúc này, trái tim của Cố Bắc Từ thật sự nhảy loạn xạ, cô lập tức lật người nhảy khỏi giường và lao ra ban công, mở cửa sổ nhìn theo ánh trăng mờ ảo, quả nhiên một chiếc siêu xe gân như hòa cùng màn đêm đang đậu bên ngoài cửa.
Lúc này, cửa sổ xe đang từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuyệt thế của Hoắc Tư Triệt, anh mặc một chiếc áo sơ mi đặt may màu trơn đen, hiện lên vẻ tà mị mê hoặc trong màn đêm. Bốn mắt nhìn nhau, Cố Bắc Từ thoáng chốc sững người ra.
"Anh có thể tới đánh cắp em đi được chưa?"
Giọng nói của người đàn ông vang lên trong màn đêm và các hormone trào dâng lên. Cố Bắc Từ sững sờ vài giây mới sực trả lời.
"Anh đợi em một chút, em xuống liền." Thay vì để Đại Ma Vương đi vào thì chi bằng cô tự mình đi ra, tiếng động sẽ im ắng hơn.
Cố Bắc Từ ngay lập tức mặc áo khoác ngoài, lẻn ra khỏi nhà giống như một tên ăn trộm, cô vừa tới bên canh xe thì cửa xe lập tức mở ra, người đàn ông dang tay ra ôm lấy cô vào lòng, đặt nụ hồn lên khóa môi cô lại.
Nụ hôn nồng cháy và nóng bỏng ngay lập tức thổi bùng ngọn lửa trong lòng Cố Bắc Từ, cô bất giác nắm chặt lấy tay áo của người đàn ông, đắm chìm trong tình cảm của anh.
Không biết nụ hôn ấy kéo dài bao lâu, cho đến khi Cố Bắc Từ không còn sức lực nữa, chỉ có thể dựa vào lòng anh thở dốc thì Hoắc Tư Triệt ngả ghế ngồi ra, yên lặng nhìn cô.
Cố Bắc Từ nắm hai tay lại đặt lên ngực người đàn ông, nhìn anh với đôi mắt to chớp chớp như con thỏ nhỏ. "Vậy bây giờ anh có thể ngủ ngon được chưa?” "Ừm"
Bạn cần đăng nhập để bình luận