Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 566:

Chương 566:Chương 566:
Chương 566:
Lúc này, cả phòng bệnh như đóng băng nghìn dặm.
Cố Thất Giác vừa sợ hãi nhẹ nhàng di chuyển bước nhỏ đến trốn sau lưng anh cả, vừa thò đầu ra tỏ ra mạnh mẽ.
"A Từ của chúng tôi trước giờ đâu có phải chịu khổ như thế này, còn không phải là do ở cùng với cậu... anh cả, anh đừng kéo em, a....
Chỉ có điều lời anh còn chưa kịp nói xong, đã bị anh cả Cố Khiêm dùng tay bịt miệng.
Cố Khiêm vừa dùng tay khống chế người em trai đang phát điên của mình, vừa không mất khí thế nhìn Hoắc Tư Triệt.
"Tôi đã biết tình hình cụ thể rồi, không phải lỗi của cậu, nhưng sau này, tôi không hi vọng loại chuyện này lại xảy ra nữa. A Từ ở nhà họ Cố chúng tôi, cũng được coi như là hòn ngọc quý trong tay.
"Tôi hiểu rồi."
Đường đường là Hoắc Tư Triệt, đế vương của Đế Kinh, từ trước đến giờ chưa bao giờ chịu thua trước mặt ai, nhưng bây giờ đối mặt với anh vợ, lần đầu tiên cúi đầu.
"Nếu như lại có lần sau, nhà họ Cố chúng tôi thật sự sẽ xem xét việc huỷ bỏ hôn ước."
Cố Khiêm thân sắc nghiêm túc, khi nói đến câu cuối cùng, trực tiếp nhìn Hoắc Tư Triệt, tăng thêm khẩu khí.
Anh không phải không tức giận, chỉ là lý trí hơn Cố Thất Giác mà thôi.
Lúc này, Cố Thất Giác cũng đã thoát khỏi nanh vuốt của anh cả, nghe thấy câu nói này, lập tức cho anh cả một like.
"Em biết vẫn là anh cả yêu thương A Từt" "Không được.”
Ánh mắt Hoắc Tư Triệt lạnh lùng, lập tức muốn phóng thích hơi lạnh, thì Cố Bắc Từ vội vàng nói chen vào.
"Các anh đừng coi em như không khí mà, em vẫn nhớ mặt mũi của mấy người đó, em có thể vẽ lại!"
Mối thù của bản thân cô, đương nhiên phải chính tay cô báo thùi Thật không ngờ đối phương lại có thể kiêu ngạo đến mức sai người đến bắt cóc cô ngay trên đường phố, cô nhất định phải tự tay tóm được đám người này!
"Đưa giấy bút cho eml"
Nửa tiếng sau, Cố Bắc Từ đã vẽ xong ba bản phác hoạ. Mặc dù không đặc biệt đi học vẽ, nhưng đã có thể vẽ tám mươi phần trăm diện mạo của mấy người mặc đồ đen đó.
"Đợi đến khi bắt được những người này rồi, anh hai nhất định sẽ tự tay giết bọn họI" Cố Thất Giác giúp Cố Bắc Từ cất mấy bức hoạ đi, mắng chửi tàn bạo.
"Vâng! Anh hai giúp em đấm vài cú, xả giận!"
Cố Bắc Từ thuận theo lời nói của anh hai, thực ra người đứng sau giật dây chuyện này, trong lòng cô cũng đã đoán được sơ bộ.
Nhưng cô vẫn không biết, ở trong lòng Hoắc Tư Triệt và hai anh trai, chuyện này đã vượt xa đến mức không phải là chỉ cân đấm vài cú là đã có thể kết thúc được mọi chuyện.
"Đúng rồi, anh cả, ba đâu?"
Cố Bắc Từ nhìn về phía cửa mấy lượt, cuối cùng không nhịn được hỏi.
Cho dù kiếp trước, Cố Thanh Nguyên đối xử lạnh nhạt với cô như thế, nhưng chỉ cần cô bị thương, ông nhất định sẽ vô cùng lo lắng nhanh chóng chạy đến.
"À, ba vẫn ở viện an dưỡng, gần đây sức khỏe của ba không được tốt, chuyện của em, nên anh vẫn chưa nói với ba."
Cố Khiêm vội vàng giải thích, vừa vỗ về vai Cố Bắc Từ với vẻ thâm ý.
"Em biết rồi, vốn dĩ em cũng không có việc gì cả, vậy anh đừng nói cho ba nhé."
Một tia lo lắng thoáng hiện lên trán Cố Bắc Từ.
"Thật là kỳ lạ, lúc ba đến viện an dưỡng vẫn rất tốt, bây giờ trái lại bệnh tình càng ngày càng nghiêm trọng, thật là...
Anh hai Cố Thất Giác hoài nghi lẩm bẩm vài câu, Cố Bắc Từ ngổn ngang trăm mối lo trong lòng, nhưng cũng không đáp lời.
Mặt khác, ở phim trường [Thanh Vân Ký], Hứa Vận Nhi ở trong xe đưa đón.
Lúc biết tin Hứa Vận Nhi tức giận đến mức đập phá hết đồ đạc trong xe bừa bộn hết cả lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận